Một vùng hoang vắng…
Lạc Nam dừng lại bước chân, sắc mặt vặn vẹo nhăn nhó, bởi vì có hai nữ nhân đang liên tục đấm thình thịch vào ngực hắn…
“Tôn khốn, mau buông ra!”
“Ngươi là ai, bắt chóc chúng ta với mục đích gì?”
Thu Thi với Đông Mai đã bắt đầu ngưng tụ Tôn Lực.
Tình huống vừa rồi xảy ra quá nhanh, đám Ma Tôn không kịp phản ứng, các nàng cũng không kịp phản ứng.
Tình cảnh một quyền nghiền nát Ma Long Trảo thật sự quá mức kích thích, bất kỳ ai nhìn thấy chỉ sợ phải thất thần một phen.
Lạc Nam thở phào một tiếng, đem ba nữ thả xuống đất.
Một lần ôm cả ba người, dù sải tay hắn rộng lớn cũng có chút ăn không tiêu, phải đem các nàng siết chặt, cũng may Tử Yên ở vòng ngoài, có hai nữ che chắn.
Vừa được xuống đất, Thu Thi với Đông Mai đã như hai con báo cái nổi giận, Trường Thương xuất hiện trong tay chỉ thẳng vào mặt Lạc Nam.
Hết cách rồi, lúc này hắn mặc áo choàng còn đeo mặt nạ, thật sự không biết ai là ai…
“Này này…ta vừa cứu các nàng đấy!” Lạc Nam xụ mặt xuống.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thu Thi với Đông Mai ánh mắt trợn tròn, gò má đỏ thắm như táo chín, từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám ôm các nàng đâu.
Tử Yên vẫn tương đối bình tĩnh, ánh mắt màu tím trong veo nhìn chăm chú người đối diện, môi thơm nhẹ nhàng hé mở:
“Lạc công tử?”
Lạc Nam giật mình, lột xuống mặt nạ lộ ra dung mạo thật, có chút ngoài ý muốn nhìn Tử Yên:
“Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3904189/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.