Thanh niên tóc đỏ không có ý xấu rời đi, Lạc Nam cũng không thèm để ý, cùng Tiểu Tinh với Tiểu Mỹ băng qua cánh rừng lụi tàn, lại tiến vào một dãy sơn mạch hoang tàn nối liền không dứt…
Thông thường những dãy sơn mạch mênh mông rộng lớn sẽ tồn tại Yêu Thú lợi hại, bất quá nơi này là Loạn Cổ Chiến Trường, những vật sống đa phần đều đã chết bên trong đại chiến, đám Yêu Thú đương nhiên cũng không thoát khỏi số phận. Bất quá mặc dù không có yêu thú, nhưng một nguyên nhân khác lại khiến Lạc Nam cảm thấy đau đầu…
“Đã phi hành liên tục hơn một ngày, vì sao cảm giác chúng ta chỉ đi đi lại lại duy nhất một chỗ?” Hồn Mỹ Hoa cũng nhận ra điều bất thường lên tiếng nói.
Dựa theo ký ức mà mẫu thân nàng lưu lại, phạm vi của sơn mạch chỉ rộng hơn cánh rừng lụi tàn một chút mà thôi, với tốc độ của Tiểu Tinh có thể phi hành vượt qua vận tốc ánh sáng, không có lý nào lâu như vậy vẫn chưa rời khỏi nó.
Thậm chí ngay cả khi phát hiện bất thường, Lạc Nam ra lệnh cho Tiểu Tinh đổi phương hướng khác di chuyển, độn thổ xuống lòng đất, xé rách không gian…
Nhưng dù thi triển biện pháp nào thì một lát di chuyển sau lại phát hiện quay về vị trí đầu tiên, quá mức quỷ dị.
“Là ảo cảnh…”
Lạc Nam khẳng định nói: “Sơn mạch này từng được ai đó bố trí ảo cảnh, chúng ta đã vô tình lạc vào trong đó rồi!”
Hắn phát hiện mất đi liên lạc với bầy Xích Nha Hắc Ám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3904176/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.