“Đại Đảo Chủ.”
Lạc Nam thân thể rung lên, nhịp tim đập thình thịch, cảm giác như đang vụng trộm bị bắt quả tang vậy.
Đầu óc hắn vận chuyển siêu tốc, lấy lại bình tĩnh trong giây phút ngắn ngủi.
“Thủ đoạn không tồi, có thể vô thanh vô thức rời khỏi Đảo chơi đùa, nếu không phải bổn Đảo Chủ đích thân đến tìm, chỉ sợ còn mơ mơ hồ hồ cho rằng ngươi chăm chỉ bế quan nha” Âu Dương Thương Lan nhếch lên bờ môi gợi cảm, ánh mắt ý vị thâm trường.
“Tìm ta? Tìm ta làm gì?” Lạc Nam trong lòng buồn bực, tu sĩ mỗi một lần bế quan vài năm, vài chục năm là hết sức bình thường, hắn chỉ mới đi có mười sáu ngày thời gian thực đã bị đến tìm?
Bất quá ngoài mặt hắn vẫn ra vẻ bình thản, bĩu môi nói ra:
“Ai nói đệ tử trốn đi chơi đùa?” Nói xong, cố tình phóng thích khí tức và Hồn Lực ra ngoài.
“A.” Âu Dương Thương Lan kinh hô lên tiếng, mắt phượng lóe lên tia dị sắc:
“Vương Giả, Hồn Vương sơ kỳ?”
“Chứ sao?” Lạc Nam nhếch miệng cười nói: “Thời gian qua đệ tử cũng không nhàn rỗi, nói là bế quan tu luyện cũng chẳng có gì sai cả”
“Vậy ngươi đi đâu?” Âu Dương Thương Lan tò mò, nàng rất khó tưởng tượng Lạc Yên được cơ duyên gì lại tiến bộ cấp tốc đến như vậy.
Đã sớm nghĩ ra biện pháp lươn lẹo, Lạc Nam nhún vai đáp: “Sư phụ Kim Nhi đột nhiên mở thông đạo bắt đệ tử ra ngoài rèn luyện, vừa mới được thả trở về thì bị Đại Đảo Chủ bất gặp, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3904137/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.