Nhìn Vạn Kiếm Lôi lập lòe trước mắt, Lạc Nam cảm giác toàn thân nặng nề...
Ngay cả chính hắn cũng không lường trước được mình sẽ có được Vạn Kiếm Lôi theo một cách như vậy. Hắn và Ngọc Tiên Môn kết thù, thứ nhất là vì Dị Thủy của Ỷ Vân, sau lại là sự ngạo mạn không xem ai ra gì của Ngọc Hải...
Lạc Nam từng dự định đem Ngọc Tiên Môn quậy đến long trời lở đất, sau cùng nghênh ngang rời đi trong sự căm hận và bất lực của toàn tông...
Kết quả cuối cùng, hắn làm được...
Lúc này đây, chỉ cần đoạt lấy Vạn Kiếm Lôi, khôi phục diện mạo không phải Ngọc Hải, lại ngang nhiên đào tẩu mà đi, chỉ sợ bất kể là Ngọc Chấn Lôi hay trên dưới Ngọc Tiên Môn cao tầng đều sẽ vì đó phát cuồng, phát điên, thậm chí mang theo tuyệt vọng mà chết, không thể nhắm mắt.
Nhưng mà khi chứng kiến ánh mắt nghiêm nghị mang theo tha thiết của Ngọc Chấn Lôi, Lạc Nam lại cảm thấy mình không thể nào làm được một bước như vậy. Hắn không muốn đạp đổ hy vọng của một vị phụ thân chân chính, mặc dù đôi bên khác biệt về lập trường, đã đến mức không thể hóa giải nữa rồi.
“Còn sững sờ ra đó làm cái gì? không mau cút đi?”
Nhìn thấy “Ngọc Hải” thất thần trước mắt, Ngọc Chấn Lôi sắc mặt tái nhợt vặn vẹo quát, ra vẻ cực kỳ phẫn nộ Ngọc Hải không biết lấy đại sự làm trọng. Chỉ là ánh mắt chân thành đến từ một vị phụ thân của hắn...không thể nào thay đổi được.
“Thiếu Chủ mau rời đi! Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3903917/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.