Trong ánh mắt tròn xoe của đám người Hải Sa, chỉ thấy Ngọc Hải từ góc khuất thản nhiên bước ra, gương mặt kênh kiệu rất dễ bị ăn đòn.
“Thiếu Chủ...phốc!”
Mà chứng kiến cảnh tượng này, Ngọc Hàn Lãnh lại một lần nữa thổ huyết, vô tận tuyệt vọng dâng tràn trong lồng ngực...
Hắn vừa cảm động lại vừa tuyệt vọng, cảm giác phức tạp trong tâm lên đến đỉnh điểm...
Cảm động là vì Thiếu Chủ không ham sống sợ chết, dám đứng ra cứu hắn trước đám người Hải Sa.
Tuyệt vọng chính là thực lực của Thiếu Chủ còn không đủ để Hải Sa đám người nhét kẽ răng, đi ra chẳng khác nào chịu chết...Thiếu Chủ vì sao hồ đồ và ngu xuẩn đến như vậy?
“Ngươi là Thiếu Chủ Ngọc Tiên Môn?” Nghe lời nói tuyệt vọng trong miệng Ngọc Hàn Lãnh, Hải Sa đám người ánh mắt tràn ngập hứng thú đánh giá Ngọc Hải đang ở trước mặt.
“Còn ai ngoài bổn công tử? Mau thả Đại Trưởng Lão ra rồi quỳ xuống tạ tội...bằng không Ngọc Tiên Môn chúng ta đem Hải Yêu Cung các ngươi đuổi tận giết tuyệt, làm hải sản tám món nhâm nhi ly rượu!” Ngọc Hải cao cao tại thượng quát.
“Phốc!”
Nghe lời nói của tên này, Hải Giai với Hải Quy không nhịn được phì cười, dùng ánh mắt hài hước như xem một danh hài nhìn hắn. Mà Hải Sa lại dùng ánh mắt như nhìn người chết khóa chặt Ngọc Hải. Ở đâu ra thằng não tàn ếch ngồi đáy giếng? Ngọc Tiên Môn giết Hải Yêu Cung?
Trong mắt đám người Hải Sa lúc này, Ngọc Hải chính là loại công tử bột được Ngọc Tiên Môn nuông chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3903897/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.