“Truyền thừa?” Lạc Nam giật mình hỏi: “Không phải Mộ Địa sao? Còn truyền thừa gì?”
“Chủ nhân cùng hai vị theo ta sẽ rõ!” Hoàng Kim Xẻng cũng không giải thích, thân thể thấp lùn tiến hành dẫn đường.
Lạc Nam cũng không nghi ngờ gì, tên này đã bị hắn giữ lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, chỉ cần có chút địch ý sẽ bị hắn cảm giác được, sống chết của Hoàng Kim Xẻng trong một ý niệm.
Có sự dẫn đường của Hoàng Kim Xẻng, tốc độ di chuyển quả nhiên là tăng rất nhiều, lại lòng vòng né tránh các loại bẫy rập hết sức hiệu quả, tên này không hổ danh là trộm mộ chuyên nghiệp, xem ra từng lăn lộn tại Man Hùng Mộ Địa thời gian không ngắn.
Dưới sự dẫn đường của hắn, xuyên qua tầng tầng bia mộ, đến cuối cùng…một vùng không gian rộng rãi xuất hiện trong mắt, bất quá nơi đây lại có người, hơn nữa số lượng còn là không ít.
Một tòa cung điện bằng đá cổ kính lưu giữ vô tận dấu vết của năm tháng lắng đọng, lại chứa đựng khí thế bàn bạc kinh hồn, dù là Bát Chuyển Thể Tu như Võ Tam Nương cũng từ kiến trúc hùng vĩ này cảm thấy chấn động.
Thạch điện cao vút trong mây đâm xuyên qua sương mù dày đặc, dù là Cự Phách Thành so với nó cũng không thể sánh bằng.
Bất quá lúc này Thạch Điện được đóng kín, cửa đá khép chặt không một kẻ hở, chẳng biết bằng chất liệu gì, chỉ có một đám với vài chục Thể Tu đủ loại hình dạng đứng trước đại môn.
“Đây thật sự là mộ địa?” Đan Mộng Cơ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-full/3903667/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.