“Tiểu tử, ngươi đã hết đường lui rồi…”
Tru Vô Dạ nhìn thấy sắc mặt Văn Lang biến ảo không ngừng, nở một nụ cười hài hước:
“Khôn hồn thì quỳ xuống thần phục, bổn Điện Chủ cam đoan sẽ cho ngươi một cái chết toàn thây!”
“Đại ca nhiều lời với hắn làm gì? Hiện tại hắn chỉ có hai con đường!” Tru Vô Tà lạnh lùng nói:
“Một là quỳ xuống đầu hàng!”
“Hai là trốn vào Tiểu Thế Giới như một con chó, sau đó trốn chui trốn nhũi trong Tru Tiên Điện chúng ta!”
“Hahaha, không sai…thật muốn nhìn thấy hắn trốn như chó!” Đám Nguyên Lão, Trưởng Lão trắng trợn cười nói.
Lạc Nam híp hai mắt lại, hắn thừa hiểu đám người này đang ra sức khích tướng mình, lo sợ mình sẽ trốn vào Linh Giới Châu khiến bọn chúng tạm thời bất lực không thể tìm kiếm.
Bất quá không thể không nói, kế khích tướng đơn giản này đã thành công chọc giận Lạc Nam.
Bởi vì hắn ghét nhất chính là kẻ thù đắc ý khoe khoang trước mặt hắn, nhất là khi Tru Tiên Điện còn là sâu mọt của vũ trụ này.
Nếu như chạy trốn một cách chật vật, sợ rằng danh tiếng của Tiên Ma Cung cũng bị ảnh hưởng.
Đầu não vận chuyển đến cực hạn, ánh mắt Lạc Nam dần chuyển sang màu đỏ, sự điên cuồng bắt đầu hiện lên.
Hắn đã nghĩ ra biện pháp để thoát khỏi nơi này.
Không cần trốn chạy, không cần lẫn tránh…
Hắn muốn Tru Tiên Điện phải sợ hắn, cam tâm tình nguyện năn nỉ hắn rời đi.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2833796/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.