“Hắc hắc!”
Lạc Nam đắc ý nhếch miệng cười nhìn chín vị Cửu Huân Dao nằm im bất động trên giường lớn, từng đôi mắt mê ly, từng đôi môi mộng mê người hé mở và những dấu vết ửng đỏ trên làn da trắng nõn của các nàng chính là chiến tích đáng tự hào của một đấng nam nhân như hắn.
Hiển nhiên sau một phen ân ái nhiệt liệt, Cửu Huân Dao cảm thấy tình hình không ổn nên đã triệu hồi các phân thân ra chi viện, kết quả nhất long vẫn đánh bại cửu xà.
Ánh sáng lóe lên, chín người các nàng một lần nữa dung nhập thành một, bất quá vẫn chỉ nằm im thở hổn hển, ngay cả lay động đầu ngón tay cũng làm không nổi.
Lạc Nam trêu chọc nâng lấy chiếc cằm trên bóng của nàng lên, nhìn vào mắt Cửu Huân Dao hài hước nói:
“Đây là hậu quả của việc thách thức phu quân của nàng!”
Trong lúc hai người ân ái, Cửu Huân Dao ỷ vào tính dâm của xà nữ, nhiều lần muốn chuyển thủ thành công nhằm mục đích giành chiến thắng, một lần đem Lạc Nam ép khô để hắn đau lưng không xuống giường được.
Kết quả chín nàng liên thủ vẫn lực bất tòng tâm.
Không thể không phủ nhận, trời sinh ra Cửu Đầu Xà phương diện sinh lý quả thật mạnh mẽ đến cực điểm, ngay cả Cửu Vĩ Thiên Hồ sở hữu Thiên Sinh Mị Cốt như Hồ Khinh Vũ và người mang theo thể chất song tu đặc biệt như Tô Mị và Á Hy Thần cũng khó thể sánh bằng.
Thái Bạch Thôn Tinh Xà như Bạch Tố Mai cũng chào thua.
Nếu Lạc Nam chỉ có huyết mạch Nghịch Long, e rằng mặc dù không đến mức bại trận nhưng cũng khó thể nào áp đảo được Cửu Huân Dao.
Đáng tiếc hắn còn có Long Tiên Thánh Điển và Vạn Cổ Bất Thủ Thân, khả năng hồi phục lúc ái ân quả thật không thể tưởng tượng nổi, Cửu Đầu Xà dù lợi hại đến mấy cũng không thể nghịch thiên được.
Cửu Huân Dao trừng mắt nhìn hắn, bặm lấy đôi môi, cảm thấy ở trước mặt nam nhân này sự uy nghiêm thường thấy của mình biến đi đâu mất, chỉ còn lại vũ mị và phong tình mặc cho hắn khi dễ.
Nghĩ đến đây, nàng có chút hồi tưởng lần đầu hai người gặp gỡ, khi đó hắn chỉ là một tiểu tu sĩ nhỏ yếu, ngay cả huyết mạch Nghịch Long cũng chưa luyện hóa hết, bị nàng chiếm thế thượng phong.
Thấy nàng bộ dạng mềm yếu đáng thương, Lạc Nam cũng không tiếp tục trêu chọc, bèn bế phốc nàng dậy theo kiểu công chúa.
Cửu Huân Dao chưa hiểu ra sao, bèn thấy hai người xuất hiện trong Cực Lạc Suối, Lạc Nam bắt đầu tỉ mỉ tẩy rửa thân thể cho nàng từng ngõ ngách.
Cửu Huân Dao cảm giác được nam nhân quan tâm âu yếm, hơi nước ấm phủ đầy Nguyên Khí của Cực Lạc Suối cũng làm nàng dễ chịu vô cùng, lười biếng nhắm hai mắt lại tận hưởng.
Làm xong tất cả, Lạc Nam mặc vào Cửu Thiên Huyền Y cho nàng, đặt Cửu Huân Dao lại trên giường, hôn vào trán của nàng một cái, lúc này mới xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nam nhân, Cửu Huân Dao thỏa mãn cười hạnh phúc, lúc này mới lười biếng rúc vào ổ chăn.
…
Lạc Nam vừa ra ngoài, lập tức hứng thú đánh giá một tiểu thân ảnh đang đứng trước mặt mình.
Đây là một con khỉ nhỏ, cố bộ long màu bạch kim óng ánh, tuy chưa quá mức rậm rạp nhưng cũng tràn đầy một khí tức tôn quý.
Đặc biệt ở chỗ, mỗi bên đầu của nó có đến ba cái lỗ tai, lúc này đang tràn ngập hiếu kỳ đánh giá Lạc Nam, giọng điệu non nớt nói:
“Ngươi chính là chủ công sao?”
“Haha tiểu hầu nhi, không sai…ta chính là chủ công!” Lạc Nam mỉm cười gật gù.
“Ta nghe các vị đại ca nói ngươi rất mạnh, không biết là mạnh đến mức nào?” Con khỉ nhỏ chớp chớp mắt hỏi.
“Ngươi là Lục Nhĩ Mỹ Hầu, có thể nghe thông tam giới…vì sao không tự mình nghe ngóng xem ta mạnh bao nhiêu?” Lạc Nam ngồi xuống xoa xoa đầu nó cười hỏi.
“Ta vẫn còn rất nhỏ, chỉ nghe được trong vạn dặm gần, hơn nữa vừa nghe một chút là toàn thân mệt mỏi, suy yếu a…” Con khỉ nhỏ thành thật đáp, sắc mặt vô cùng buồn bực.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, xem ra thiên phú nghe trộm của Lục Nhĩ Mỹ Hầu cũng có hạn chế, tu vi thấp thì nghe không được ở khoảng cách quá xa, hơn nữa còn tiêu hao lực lượng.
“Không những thế, Lục Nhĩ Mỹ Hầu muốn nghe trộm cường giả càng cao cấp cũng tiêu hao càng nhiều, gặp cường giả như Long Ngạo Thiên thậm chí còn bị đối phương cảm ứng được, tiến hành truy sát!” Kim Nhi phụ họa nói thêm.
Lạc Nam gật đầu, như vậy mới là điều dễ hiểu, bằng không một con khỉ vừa mới ra đời có thể dễ dàng nghe trộm những cường giả hàng đầu mới thật sự vô lý.
Dù là Hỗn Thế Tứ Hầu cũng không thể bá đạo đến mức như vậy.
“Chủ công, ngươi có chấp nhận khiêu chiến của ta hay không?” Lục Nhĩ Mỹ Hầu hai mắt sáng rực nhìn lấy hắn, trong mắt là nồng đậm chiến ý, vô cùng nghiêm túc hỏi.
“Ngươi bây giờ còn rất nhỏ, làm sao đánh lại ta?” Lạc Nam âm thầm buồn cười, Hỗn Thế Tứ Hầu quả nhiên đều là tồn tại hiếu chiến a.
“Nhưng các vị hầu ca nói ta phải nghe lời chủ công, ta chỉ nghe lời người có thể đánh bại ta mà thôi!” Lục Nhĩ Mỹ Hầu hào hứng bừng bừng nói.
“Ồ, vậy là ngươi đã khiêu chiến hết các vị đại ca rồi?” Lạc Nam quái dị nhìn lấy con hàng này.
“Đúng vậy!” Lục Nhĩ Mỹ Hầu vẻ mặt đau khổ: “Các vị ca ca đều lợi hại, bọn hắn chấp ta ba chiêu ta vẫn thua!”
Nói xong, hắn một mặt mong đợi nhìn Lạc Nam đề nghị: “Ngươi chấp ta mười chiêu được không?”
“Tại sao ta phải chấp ngươi tận mười chiêu?” Lạc Nam bất ngờ hỏi.
“Ngươi là chủ công, các vị ca ca nói ngươi rất mạnh, ngươi mạnh hơn bọn họ nên phải chấp nhiều chiêu hơn!” Trong mắt con khỉ nhỏ lóe lên tia giảo hoạt.
“Được rồi!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.
“Vậy ta đánh tới đây, ngươi phải cho ta đánh mười lần!” Lục Nhĩ Mỹ Hầu trịnh trọng nói.
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực.
“Tốt lắm!” Lục Nhĩ Mỹ Hầu gật đầu, bắt đầu thi triển thế công.
Chỉ thấy hắn từ đâu lấy ra một cây côn bằng gỗ, từ trên cơ thể có Mộc thuộc tính lan tràn hòa vào thân côn, năm tầng Chiến Ý và Côn Ý bạo phát mà ra.
“Thú vị, không hổ danh là trời sinh chiến tướng!” Lạc Nam trong lòng hứng thú vô cùng.
Phải biết rằng con khỉ này vừa được Vô Chi Kỳ phí công đánh ra từ trong Lục Nhĩ Thạch chỉ mới chưa đến một tháng mà thôi.
Có thể thấy một tháng qua nó ở trong Ngũ Sắc Giới nhìn thấy các quân đội huấn luyện và chiến đấu nên đã lĩnh ngộ được.
Chỉ tiếc quân đội của Lạc Nam chỉ luận bàn với nhau, không phải thực sự hạ sát thủ, cho nên nó mới chưa lĩnh ngộ được Sát Ý.
Một khi ném nó vào chiến trường chân thật, xem người người chém giết, sợ rằng không bao lâu sẽ lĩnh ngộ được cả Sát Vực.
“Đón ta một côn!”
Đúng lúc này, Lục Nhĩ Mỹ Hầu hai chân đạp đất phóng lên, tu vi Ất Yêu hướng Lạc Nam vung côn nện xuống.
Lạc Nam tưởng chừng bất động, đột ngột vung ra một chân đá ra.
VÈO!
Như lưu tinh bay vọt, Lục Nhĩ Mỹ Hầu biến mất trên bầu trời, bên tai còn vang lên tiếng cười của nam nhân kia:
“Tiểu hầu tử, dạy cho ngươi một bài học…đừng nên tin tưởng đối thủ của mình, biết chưa?”
“Công tử thật đáng ghét, khi dễ một con khỉ nhỏ!” Kim Nhi cũng không nghĩ đến Lạc Nam sẽ làm như vậy, phồng má thở phì phò nói.
“Haha, con khỉ này muốn qua mặt người chủ công như ta, phải dạy cho nó biết không chỉ riêng thực lực mà cả trí tuệ của chủ công cũng vượt qua nó!” Lạc Nam cười haha nói.
“Ngụy biện!” Kim Nhi bĩu môi.
Lạc Nam nhún nhún vai, hắn rất ưa thích trẻ nhỏ…cú đá vừa rồi cũng không mang theo sát thương, khống chế lực đạo khiến Lục Nhĩ Mỹ Hầu bị bật ra xa mà thôi.
“Chủ công!”
Đúng lúc này chỉ thấy Sơn Dương Đế và Vô Chi Kỳ mấy người đi đến, mà Hắc Trư thì đang kéo tay Ngưu Đại Lực, dường như hắn đang có gì khó nói.
“Là chuyện liên quan đến Ngưu Ma Vương đúng không?” Lạc Nam cười hỏi.
“Chủ công anh minh!” Sơn Dương Đế chắp tay, vuốt lấy râu dê lên tiếng:
“Sau khi hai tổ chúng ta chia nhau hành động, các loại nhiệm vụ và dự định ban đầu đều hoàn thành, đã đem tài nguyên của Chủ Công giao đến tay nhóm người Trần Giang ở Đong Binh Đoàn, đồng thời khám phá được hai di tích cổ thu được không ít tài nguyên!”
“Chỉ có việc mang Ngưu Ma Vương trở về là thất bại!”
Hắc Trư lên tiếng nói tiếp: “Tổ chúng ta đến Tru Tiên Điện ý đồ lén mang Ngưu Ma Vương rời đi, chỉ cần gặp được hắn thì việc này không hề khó, dù sao thì có lão Ngưu là phụ thân hắn đi cùng!”
“Đáng tiếc từ khi Tru Tiên Điện bị Văn Lang giả mạo thành Chấn Hào đột nhập đã gia tăng canh gác, nghiêm mật đề phòng vô cùng cẩn thận, có đích thân Thiên Ma Đế đứng tại lối vào kiểm tra từng người ra vào!”
“Chúng ta tìm đủ mọi cách vẫn không dám mạo hiểm, chỉ có thể nghe ngóng thông tin…biết được Ngưu Ma Vương bị sư phụ của hắn bế quan sâu trong Tru Tiên Điện, khó mà tiếp cận!”
“Nghĩ tới nghĩ lui, chủ công thần thông quảng đại, tin chắc có thể giúp được Lão Ngưu!”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, chợt nghe Ngưu Đại Lực hổ thẹn nói:
“Chủ công trăm công nghìn việc, chúng ta một đám người còn làm không được, sao có thể để hắn mạo hiểm? chuyện này cứ từ từ rồi tính!”
“Không thể!” Lạc Nam nghiêm nghị cắt ngang lời hắn, hừ lạnh một tiếng:
“Ta đã từng hứa sẽ đích thân mang Ngưu Ma Vương về cho ngươi, nếu chút chuyện đó còn làm không được sao xứng để ngươi gọi chủ?”
“Chuyện này…” Ngưu Đại Lực vẫn còn chút do dự.
“Nam nhân nên kiên quyết một chút, do dự cái rắm a!” Lạc Nam cười mắng.
“Đội ơn chủ công!” Ngưu Đại Lực cảm động trong lòng, hướng chủ công chắp tay hành lễ.
Thật ra Ngưu Đại Lực tự biết hiện tại dưới trướng Lạc Nam binh hùng tướng mạnh, nhiều hay ít một người như mình cũng chẳng ảnh hưởng bao nhiêu.
Vậy mà Lạc Nam vẫn không ngại thân nhập nguy hiểm để đem con trai về cho mình, Ngưu Đại Lực sao có thể không cảm động?
Hận không thể lập tức đi chết vì Lạc Nam.
Thái Cổ Ngưu Ma Tộc hiện tại chỉ còn lại hắn và Ngưu Ma Vương, về tình về nghĩa…Ngưu Đại Lực cũng không thể để Ngưu Ma Vương tiếp tục ở lại thế lực của địch nhân được.
“Không cần cảm tạ, ta cũng có chút chuyện giao cho ngươi đi làm!” Lạc Nam mỉm cười.
“Xin chờ lệnh!” Ngưu Đại Lực chắp tay cung kính.
“Ngươi bí mật đến Việt Long Đế Quốc một chuyến, đem hai huynh đệ là Ngưu Thiên Ám và Ngưu Ngũ Bá nhận làm đồ đệ, cố gắng bồi dưỡng bọn hắn!” Lạc Nam nói ra.
Hắn sẽ không quên những người có thiên phú đáng giá được đào tạo ở Việt Long Tinh.
Trong đó Ngưu Ngũ Bá là Ngũ Sắc Thần Ngưu, mà Ngưu Thiên Ám chính là hậu duệ lai tạp giữa Thao Thiết và Hắc Ám Thánh Ngưu, được xưng Hắc Ám Thôn Thiên Ngưu.
Về sau khi Lạc Nam đem tài nguyên gửi về Việt Long, trong đó có huyết mạch tổ tiên của Ngũ Sắc Thần Ngưu thật thụ và huyết mạch của Ma Thú Thao Thiết chính tông cho hai huynh đệ bọn hắn, thiên phú được nâng lên hàng đầu.
Lúc này chỉ cần có cường giả chinh chiến sa trường nhiều năm như Ngưu Đại Lực dạy dỗ, chắc chắn sẽ giúp Lạc Nam đào tạo ra hai tên chiến tướng mạnh mẽ.
“Tuân lệnh chủ công! Mạt tướng sẽ toàn lực hoàn thành nhiệm vụ lần này!” Ngưu Đại Lực vỗ vỗ ngực cam đoan nói.
“Hắc hắc, nếu như Ngưu Ngũ Bá và Ngưu Thiên Ám trở thành Thiên Yêu Đế, lại thêm hai cha con của Ngưu Ma Vương, vậy dưới trướng của ta cũng có bốn con trâu!" Lạc Nam trong lòng tự đắc, thú vị thầm nghĩ:
“Hỗn Thế Tứ Hầu đã sớm vang danh thiên hạ từ rất lâu, hiện tại ta tự mình tạo nên Loạn Thế Tứ Ngưu, nếu như bọn hắn có thể mang đến chiến tích huy hoàng, chắc chắn ghi danh sử sách a!”
Đám người nhìn Lạc Nam, không biết chủ công đang suy nghĩ cái gì mà nở nụ cười xấu xa như vậy.
Hắc Trư lúc này móc ra một khối Truyền Âm Ngọc, đưa cho Lạc Nam nói:
“Thứ này là của Ngưu Ma Vương giao cho trư gia, chỉ là bị trận pháp của Tru Tiên Điện ngăn cách nên không liên lạc được, chỉ cần chủ công thành công xâm nhập vào trong, dựa vào nó có thể nhanh chóng tìm được con trâu kia!”
Đám người giật mình, lúc này mới nhớ đến Ngưu Ma Vương xem con heo là thần tượng, lúc nào cũng mặc quần lót màu sắc sặc sỡ.
Nghĩ đến đây cả đám âm thầm thương hại nhìn về phía Ngưu Đại Lực, không biết khi nhìn thấy bộ dạng kia của nhi tử mình, hắn sẽ có cảm tưởng gì.
Ngưu Đại Lực bị đám người quỷ dị liếc nhìn, đột nhiên có dự cảm không lành nhưng lại chẳng hiểu ra sao.
…
Ngọc La Yên đang ngồi trên đỉnh núi tuyết đưa mắt nhìn về xa xăm, chợt phát hiện Lạc Nam xuất hiện bên cạnh mình, thản nhiên đặt mông ngồi xuống.
“Nàng ổn chứ?” Lạc Nam quan tâm hỏi.
Ngọc La Yên trừng mắt nhìn hắn.
Trong thời gian ngắn biết được thế lực mà mình tôn sùng, thế lực đã cưu mang mình từ nhỏ lại chính là kẻ thù đã một tay tạo nên bi kịch của cuộc đời mình, nàng có thể ổn mới là chuyện lạ.
“Ta vẫn luôn tự hào về thiên phú Tà Âm của mình, không nghĩ đến nó lại là thứ hại chết cả gia tộc ta!” Ngọc La Yên nở nụ cười chua chát:
“Ta ước gì mình là một nữ nhân bình thường, không có Tà Âm thì tốt biết mấy!”
“Thiên phú không hề có tội, chỉ trách Tru Tiên Điện quá độc ác nham hiểm!” Lạc Nam lắc đầu:
“Thật ra bọn hắn có thể lựa chọn thu nhận nàng và cả gia tộc của nàng, nhưng bọn hắn lại không làm như vậy!”
“Đó cũng là lý do bọn hắn thành công chọc lên ngọn lửa căm hận của ta!” Ngọc La Yên hít sâu một hơi để bình phục tâm tình, hai mắt sáng rực nhìn lấy Lạc Nam nói:
“Ta nguyện ý trở thành thuộc hạ của ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta loại bỏ Tru Tiên Điện!”
Nàng đã từng gia nhập Tru Tiên Điện chỉ để giết hết Tiên Tu vì cho rằng chính Tiên Tu đã khiến mình diệt tộc.
Hiện tại sau khi biết được chân tướng mọi việc, không có lý do gì nàng không muốn trả thù Tru Tiên Điện.
“Không liên quan đến vấn đề thù hận, Tru Tiên Điện không thuộc về vũ trụ này, bọn hắn là sâu mọt cần phải bị đào thải!” Lạc Nam nghiêm túc nói ra:
“Dù nàng không yêu cầu, ta cũng diệt!”
“Mặc kệ nguyên nhân gì, ta sẽ toàn lực giúp ngươi!” Ngọc La Yên kiên quyết nói.
“Tốt lắm!” Lạc Nam hài lòng nở nụ cười:
“Ngay bây giờ có việc cho nàng làm, dù chưa thể lập tức tiêu diệt nhưng vẫn chơi được Tru Tiên Điện một vố!”
…
Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal:
[email protected]Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295