Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam ngạo nghễ hiên ngang mà đứng, trên người là chằn chịt các vết son môi, vết móng tay, vết nước bọt…
Hắn đảo mắt nhìn chín bộ ngọc thể mê người lúc này nằm khắp nơi trên giường nệm, niềm hư vinh tự hào của nam nhân dâng lên vô hạn.
Trên tường tấc da thịt trắng như tuyết của các nàng và vô số dấu vết đỏ thẳm xung huyết, vô số dấu răng, vết cắn…từng bầu sữa phập phồng lên xuống tạo thành sóng thịt, từng bờ môi hé mở…từng cái miệng xinh xắn thở dốc…khắp cung điện rộng lớn đều có vết tích của các đợt mây mưa, cho thấy cuộc đại chiến vừa xảy ra khốc liệt đến mức nào.
“Hahaha, tấn công dữ dội như vũ bão nhưng lại bại trận như bùn nhão…”
Hắn nhìn chín người Cửu Huân Dao trêu tức nói.
“Ngươi…ngươi là trâu sao…” Một vị Cửu Huân Dao có mái tóc đỏ rực như lửa cắn lấy cánh môi, đầy u oán nói.
Mặc dù là Nghịch Long, nhưng lấy một chọi chín, hơn nữa còn áp đảo các nàng như vậy quả thật là khó thể chấp nhận.
Phải biết Cửu Đầu Xà cũng không kém hơn Nghịch Long ở phương diện chăn gối đâu.
“Hừ, đã nói gọi phu quân…” Lạc Nam bất mãn trừng mắt, tiến đến bên cạnh Cửu Huân Dao tóc đỏ, bế nàng đặt sấp lên đùi mình, bàn tay nhắm ngay bờ mông màu mỡ vỗ xuống.
BỐP…BỐP…BỐP…
“Ưm…phu quân!” Cửu Huân Dao tóc đỏ thật sự bị chinh phục, rên rỉ theo từng đòn đánh tay của hắn.
“Vậy mới ngoan!” Lạc Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2833625/chuong-1585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.