Chương trước
Chương sau
“Đáng ghét, Sơn Cự Quân và Nhân Yêu Quân oanh tạc quá dữ dội, trận văn của chúng ta ngày càng suy yếu…”

Đại Trưởng Lão Thiên Đình sắc mặt trở nên khó coi, bên ngoài Nhân Yêu Quân và Sơn Cự Quân với sự thống lĩnh của Nhân Kê và Cự Thiên Cuồng vẫn liên tục ra đòn không ngừng nghĩ.

Nếu không phải Thiên Binh Thiên Tướng với số lượng khổng lồ đang hợp lực cung cấp lực lượng cho Trận Pháp, e rằng Thiên Đình đã sớm bị công phá.

“Đại Trưởng Lão, có nên thỉnh Thiên Hậu ra tay?” Một vị Trưởng Lão khác của Thiên Đình thận trọng hỏi.

“Chưa cần thiết!” Đại Trưởng Lão lắc đầu đáp:

“Thiên Hậu từ lâu đã không màn thế sự, chưa lâm vào đường cùng không nên thỉnh nàng!”

Nói xong, ánh mắt của hắn híp lại, giọng điệu nghi hoặc:

“Kỳ quái, vì sao ta cảm giác có điều không đúng, bọn hắn vẫn chưa toàn diện công kích chúng ta!?”



“Hắc Trư tiền bối, vì sao không cho Vạn Yêu Quân và Hỏa Kỵ Quân xuất thủ?” Viêm Miên Châu dẫn đầu Hỏa Kỵ Quân khó hiểu nhìn con heo mập hỏi.

Thiên Binh Thiên Tướng tuy rất mạnh, nhưng cổ quân đội này chỉ phát huy được tối đa chiến lực khi có Thống Quân Sư chấp chưởng, miễn cưỡng chèo chống Trận Pháp ngăn thế công của Sơn Cự Quân cùng Nhân Yêu Quân đã hơi quá sức rồi.

Hiện tại Thiên Đế ra ngoài chưa về, chỉ cần có thêm Hỏa Kỵ Quân và Vạn Yêu Quân ra tay, phá Trận đánh Thiên Đình dễ như trở bàn tay, Viêm Miên Châu không hiểu vì sao Hắc Trư ra hiệu mình không được cùng Hỏa Kỵ Quân ra tay.

Thời gia vừa qua là giai đoạn cực kỳ khó khăn, lạc mất phương hướng của Vô Tận Hỏa Giới khi Viêm Lâm hy sinh.

Ngay khi tin tức Nghịch Long xuất thế lan truyền, Hắc Trư đã lập tức tìm đến Viêm Miên Châu, bày tỏ thành ý triệu tập Hỏa Kỵ Quân trở về, cùng nhau đối kháng Long Ngạo Thiên.

Viêm Miên Châu nhớ lại di ngôn của phụ thân trước khi mất, bất kỳ kẻ nào đối nghịch với Long Ngạo Thiên sẽ đều là minh hữu của Vô Tận Hỏa Giới.

Cũng chính vì nguyên nhân này, nàng dễ dàng thuyết phục toàn bộ Vô Tận Hỏa Giới tán thành Hắc Trư, đồng ý gia nhập, mục tiêu cuối cùng là lật đổ và tiêu diệt Long Ngạo Thiên.

Nhưng thay vì trực tiếp liều mạng cùng Long Tộc, Hắc Trư lại yêu cầu Hỏa Kỵ Quân liên thủ cùng ba phương thế lực khác tiến đánh Thiên Đình…

Viêm Miên Châu cho rằng mục đích của Hắc Trư là cướp đoạt Bàn Đào Thụ, vậy tại sao không đánh nhanh rút gọn, trái lại vẫn để Hỏa Kỵ Quân cùng Vạn Yêu Quân bên ngoài đứng nhìn?

“Tiểu nha đầu, ngươi mặc dù thiên phú không tồi nhưng kinh nghiệm hành sự còn thiếu, cứ kiên nhẫn xem tiếp đi!”

Hắc Trư ra vẻ cao thâm rung đùi đắc ý nói.

Viêm Lâm là bằng hữu cũ của hắn, Viêm Miên Châu là con gái Viêm Lâm thì chẳng khác nào tiểu bối, Hắc Trư tuy đê tiện vô sĩ nhưng cũng có điểm mấu chốt của riêng mình, ưa thích ra dáng tiền bối.

“Đừng nóng vội, con heo này thường hành động khó lường, ngay cả ta cũng không biết mục đích thật sự của nó khi kế hoạch chưa hoàn tất!” Tôn Hầu Tử rất có kinh nghiệm nói ra:

“Chúng ta chỉ cần làm theo kế hoạch của nó là được!”

“Hắc hắc, chỉ có Hầu ca là hiểu đệ!” Hắc Trư bộ mặt nịnh hót nói.

Tôn Hầu Tử hừ một tiếng, mặc dù không thích con heo này giả thần giả quỷ, nhưng hắn không thể không thừa nhận xét về đa mưu túc trí, dưới trướng Bệ Hạ năm xưa ngoài Sơn Dương Đế ra chẳng ai sánh bằng Heo.

RĂNG RẮC…

RĂNG RẮC…

RĂNG RẮC…

Mà lúc này, vô số âm thanh như thủy tinh rạn vỡ bất chợt vang lên.

TOANG…

Từ bên trong không gian, vô số thân ảnh mang theo khí tức hùng hậu đến cực điểm nghiền ép mà ra.

Chỉ thấy Long Ngạo Thiên với bản thể Chân Long khổng lồ, sau lưng là tầng tầng lớp lớp Thiên Đế cấp bậc cường giả.

Số lượng lên đến hàng trăm người, khủng bố không cách nào hình dung…

“Dám tiến đánh Thiên Đình của trẫm, các ngươi muốn chết!” Thiên Đế khí thế ngút trời, Nộ Sát Đế Vực nghiền ép mà ra, tóc đỏ tung bay, chiến ý và sát cơ kéo căng đến cực điểm.

Ánh mắt Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ trở nên cực độ nghiêm trọng.

Quét mắt nhìn qua một vòng, chỉ thấy chín phần Thiên Đế Cấp Cường Giả của Tiên Giới đều đang có mặt, hiển nhiên vừa từ Long Tộc trở về.

“Làm sao đây? Đánh không thể nào đánh nổi!”

Vô Chi Kỳ hít sâu một hơi truyền âm hỏi, mặc dù hắn tự tin vào thực lực của mình, nhưng đối mặt với số lượng cường giả như thế này thật sự là không có bất kỳ cửa thắng nào.

“Đáng ghét, chỉ thiếu chút nữa đã cướp được Bàn Đào Thụ!” Hắc Trư ra vẻ nghiến răng nghiến lợi, nhìn Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ gào thét:

“Mau triển khai toàn lực, liều mạng với chúng!”

“Phốc!” Vô Chi Kỳ xém chút phun ra một ngụm, con heo…ngươi đùa ta?

“Đa Trùng Phân Thân Thuật!”

Mà ở bên cạnh, Tôn Hầu Tử đã không nói lời nào xông lên phía trước, vô số sợi lông khỉ tung bay.

Côn Vực, Chiến Vực cùng Sát Vực đồng loạt bùng nổ.

“Khặc khặc, đông vui quá…!”

Lông khỉ sáng lên, hàng vạn tiếng cười ngạo nghễ thương khung, Như Ý Kim Cô Bổng biến lớn, hàng vạn thanh nhắm về phía Long Ngạo Thiên chúng cường giả nện xuống.

Thấy Tôn Hầu Tử làm theo lời của Hắc Trư không chút nghi ngờ, Vô Chi Kỳ mặc dù cảm thấy hoang đường, nhưng hắn biết mình nợ Vạn Yêu Thánh Địa, đâm lao phải theo lao.

“Vạn Thủy Hóa Hầu Phân Thân!”

Vô cùng vô tận Thủy Thuộc Tính hội tụ mà về, phân thân của Vô Chi Kỳ lít nha lít nhít ngưng tụ, số lượng và uy thế còn vượt qua cả Tôn Hầu Tử một chút.

Hàng vạn thanh Định Hải Thần Côn bay múa đầy trời, kinh thiên động địa.

Cả Tôn Hầu Tử và Vô Chi Kỳ đều đã phục dụng Bất Tử Dược Thủy, chiến lực khôi phục đỉnh phong, thanh thế vang dội kim cổ.

“Hahaha, thì ra đây là thực lực của Hỗn Thế Tứ Hầu sao? để chúng ta thử một chút!”

Chúng cường giả vừa từ Địa Ngục Môn trở về không chút sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn lao vọt ra, từng loại vũ kỹ, từng thanh Pháp Bảo điên cuồng xuất thủ, lao vào bầy khỉ kịch đấu.

Những cường giả ở đây đều là nhân vật kinh thiên động địa, bất kỳ một người nào giậm chân cũng sẽ khiến một góc vũ trụ run rẩy kinh sợ.

Lúc này toàn diện liên thủ, e rằng dù là Hỗn Thế Tứ Hầu cũng không cầm cự được bao lâu.

“Có gì đó kỳ quái…” Long Ngạo Thiên ánh mắt nhíu lại, hắn không ham chiến như những người khác, trái lại cẩn thận quan sát bên phía quân địch.

Chỉ thấy ngoại trừ phân thân của hai tôn Hỗn Thế Tứ Hầu đang lao đến cuồng chiến, tất cả những người khác bên phía kẻ địch bao gồm Hắc Trư và bốn nhánh quân đang co cụm lại với nhau.

Bởi vì đều là quân đội tinh nhuệ, quân kỷ nghiêm minh nên quá trình tập hợp diễn ra trong nháy mắt.

Cự Chiến Cổ Tộc thu nhỏ cơ thể của từng tộc nhân, Vạn Yêu Thánh Địa hóa thành bản thể nhân loại, Nhân Yêu Giới cũng giống như vậy, Hỏa Kỵ Quân còn giải trừ cả tọa kỵ dưới chân mình.

Bọn hắn tập hợp lại theo sự chỉ đạo của Thiên Địa Trư trong phạm vi ngàn dặm vuông…

HÍ HÍ HÍ HÍ HÍ HÍ HÍ…

Vô cùng đột ngột, từ nơi sâu thẳm bên trong tinh không có tiếng vó ngựa tung hoành xuất thế.

Một thân ảnh màu xám như sương khói mờ ảo chạy ngang chiến trường, tứ chi hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh nhìn hoa cả mắt.

Mỗi một chân đạp xuống tinh không, vô số Trận Văn lại được kết tụ mà thành.

Tốc độ bố trí trận pháp nhanh đến mức đáng sợ.

“Vó Ngựa Thành Trận!” Sắc mặt Phó Điện Chủ của Trận Điện đại biến, ngửa đầu rống lên thất thanh:

“Là Thiên Lý Mã! Hắn vậy mà thoát khỏi nguyền rủa rồi!? Bọn chúng muốn dùng Truyền Tống Trận khổng lồ bỏ trốn, mau ngăn cản lại!”

Long Ngạo Thiên giật mình, lập tức làm ra phản ứng đầu tiên.

NGAO!

Chân Long vạn trượng xuyên thấu vân tiêu, Long Vực bá đạo quét ngang bốn phương tám hướng, Long Tức hội tụ vào trong miệng, nhắm về phía thân ảnh Thiên Lý Mã bắn phá.

“Tiếp một bổng của chúng ta!”

Nghênh đón hắn chính là hàng loạt phân thân của Tôn Hầu Tử và Vô Chi Kỳ.

“Đáng hận! toàn lực ngăn cản, không để chúng đào tẩu!” Long Ngạo Thiên rống giận vang trời.

Toàn trường gật đầu, các tộc Thần Thú đại triển Thần Thông, muốn nghiền nát phân thân một cách nhanh nhất.

“BẠO ĐI!”

Hắc Trư gân xanh nổi đầy mặt gào rống, đáng tiếc vì lông đen bao phủ toàn thân nên nhìn không thấy đám gân đang cuồn cuộn.

Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ ăn ý nhìn nhau lùi vào phạm vi trận pháp, lại cho hàng vạn phân thân của mình xông lên cản đường chúng cường giả, lực lượng của mỗi phân thân bạo tẩu.

BÙM BÙM BÙM BÙM…

Như pháo hoa soi sáng khắp trời, Thiên Yêu Đế Lực của hai tôn Hỗn Thế Tứ Hầu như sóng thần cuộn cuộn đàn áp bốn phương, nhấn chìm vạn dặm không gian.

“ĐÁNG HẬN!”

Chúng cường giả nộ hống, vội vàng thi triển thủ đoạn phòng ngự của mình.

Mặc dù lực lượng phân thân tự bạo không thể làm tổn thương bọn hắn, nhưng đã thành công cầm chân trong tích tắc.

HÍ!

Mà nhân thời khắc ngắn ngũi đó, Thiên Lý Mã bố trí trận pháp đã thành công, thiên địa bừng sáng, tầng tầng lớp lớp Trận Văn khởi động, muốn đem bốn nhánh quân và Hắc Trư đám người dịch chuyển.

Vô Chi Kỳ trong mắt hiện lên vẻ bội phục, thì ra tất cả đã nằm trong sự tính toán của Hắc Trư, dù đối mặt với chín phần cường giả hàng đầu Tiên Giới cũng có thể trợ giúp bọn hắn đào tẩu mà không tổn thất một binh một tốt.

Bất quá, kéo dài thời gian như thế để làm gì…Vô Chi Kỳ vẫn còn chỗ chưa hiểu.

“Hừ, đừng quên còn có ta ở đây!”

Nhưng ngay lúc này, Phó Điện Chủ Trận Điện bỗng nhiên cười gằn bước lên.

Hắn là một trong số ít kẻ không ham chiến, hai tay đã xuất hiện vài loại Trận Văn kỳ ảo…

Một khi Trận Văn xa lạ xâm nhập, Truyền Tống Trận của Thiên Lý Mã chắc chắn sẽ bị vô hiệu hóa.

“Hahaha, tốt lắm!” Long Ngạo Thiên ngửa đầu cười to.

“Ây da đau quá!”

Chợt có tiếng kinh hô, chỉ thấy một thân ảnh vô cùng chật vật bay đến, hung hăng đụng vào đầu Phó Điện Chủ Trận Điện.

“PHỐC!”

Phó Điện Chủ Trận Điện thổ ra một bụng máu, Trận Văn trong tay tán loạn.

XOẸT!

Truyền Tống Trận kích hoạt thành công, đám người Hắc Trư thành công tẩu thoát, chiến trường khôi phục sự yên lặng.

“AAAAAAAAAAAA”

Phó Điện Chủ Trận Điện như phát rồ gào lên, vò đầu bức tai, đấm ngực giậm chân, hai mắt đỏ ngầu như lệ quỷ:

“Là kẻ nào? là kẻ nào vừa đụng vào bổn tọa?”

Đưa mắt nhìn đến, chỉ thấy Thiên Đế đang cười làm lành đứng ở một bên, áy náy nhìn hắn nói:

“Phó Điện Chủ thông cảm, trẫm bị một lúc vài chục phân thân tự bạo hất văng!”

“Ngươi…” Phó Điện Chủ nghẹn họng nhìn trân trối, trong lúc nhất thời giận không có chỗ phát tiết.

Bởi vì Thiên Đình của Thiên Đế là đối tượng bị nhắm đến, “vô ý” để kẻ thù thoát đi như vậy, chắc hẳn Thiên Đế là người cảm thấy khó chịu nhất mới đúng.

Vậy mà Thiên Đế vẫn bỏ xuống cái tôi, hạ giọng nói lời xin lỗi, thật sự không phải lỗi của hắn.

Nghĩ đến đây, Phó Điện Chủ Trận Điện rặn ra một nụ cười: “Được rồi, xem như bọn hắn tốt số…”

Long Ngạo Thiên cũng bực bội nhìn lấy một màn này, thầm nghĩ chẳng lẽ ta đã đánh giá cao Thiên Đế? không có mang Thiên Binh Thiên Tướng ở bên người khiến hắn hơi yếu thì phải, vậy mà bị đám phân thân nổ cho bay vọt.

“Các vị đừng lo, vũ trụ rộng lớn nhưng chỉ cần chúng ta hợp lực truy sát, vũ trụ sẽ không còn chốn dung thân cho bọn chúng!” Đại Trưởng Lão Long Ngạo Hải đề nghị:

“Nên thỉnh chư cường giả tinh thông Thiên Cơ rời núi, thăm dò tung tích bọn chúng, thăm dò luôn thân phận của Nghịch Long!”

“Tốt!” Chúng cường giả cảm thấy ý kiến này không tệ, vội vàng gật đầu tán thành.

Thiên Đế lúc này chân thành đề nghị:

“Trẫm vừa xuất quan, cần bình tâm ổn định khí tức thời gian ngắn, nếu các vị đã đến Thiên Đình, không ngại ở lại làm khách một chuyến, nhân tiện nghị sự phương thức đối phó Nghịch Long luôn!”

“Ý này không tệ, cũng khá lâu rồi chưa thưởng thức Bàn Đào Quả của Thiên Đình, haha!” Chúng cường giả nghe vậy gật gù, nhao nhao hạ mình rơi xuống.

“Lý Tịnh, Thiên Lãm, Đại Trưởng Lão!” Thiên Đế nghiêm túc đề nghị:

“Giao cho các ngươi nhiệm vụ bố trí phòng khách, mở yến tiệc chiêu đãi các vị cường giả cho tốt, trẫm phải bình ổn khí tức vài ngày!”

“Tuân mệnh bệ hạ!” Lý Tịnh, Thiên Lãm mấy người vội vàng nhận mệnh.

Thiên Đế lúc này mới hài lòng gật đầu, thu hồi trạng thái Nộ Sát Đế Vực, phất tay áo trở về tẩm cung bế quan, tránh thoát tầm mắt của chúng cường giả.



Hải Long Tiên Vực…

Long Ngục…

Là nơi u ám và tăm tối nhất Long Tộc, nằm dưới đáy thung lững giữa biển cả mênh mông quanh năm không có ánh mặt trời, nhiệt độ trầm thấp khi nóng khi lạnh do lòng biển sâu và dung nham rực lửa trộn lẫn tạo nên, dùng để lưu đày các đời tội nhân phản bội hoặc làm ra những chuyện gây ảnh hưởng đến lợi ích của Long Tộc.

Long Ngục có tổng cộng 18 tầng, bị giam cầm càng sâu, chứng tỏ tội nghiệt của kẻ đó càng nặng.

Ở mỗi tầng Long Ngục đều có Giám Ngục canh giữ nghiêm minh, mỗi một vị Giám Ngục tu vi đều là Long Đế, Long Ngục có tất cả 18 vị Giám Ngục.

Nghe nói 18 tầng Long Ngục lấy ý tưởng từ 18 chưởng bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng để dựng lên.

Tầng thứ nhất tương ứng với Cầm Long Chưởng, ý là chỉ đơn giản giam cầm.

Tầng thứ hai ứng với Bạo Long Chưởng, những tộc nhân bị nhốt sẽ nhận tra tấn tàn bạo.

Mãi đến tận tầng thứ 18 là Đồ Long Chưởng, ý nói những tộc nhân bị giam ở tầng này đã định trước sẽ bị đồ sát là sớm hay muộn, không thể thoát khốn.

Uy nghiêm và khốc liệt là thế, nhưng lúc này đây có một viên hạt bụi nhỏ đến mức mà Thần Thức của Thiên Đế cũng không nhìn thấy được đang nhanh chóng xâm nhập Long Ngục, độ sâu vẫn liên tục gia tăng…

Bên trong Linh Giới Châu, Long Khuynh Thành nhìn vào màn ảnh tình cảnh bên ngoài do Châu Nhi chiếu rọi.

Xuyên qua các tầng Long Ngục, nàng không có thời gian để ý đến những kẻ bị giam cầm vừa mới hiện lên.

Bởi vì đại đa số những kẻ này nàng không hề nhận biết, hơn nữa chúng thật sự là tội nhân của Long Tộc.

Không phải bất kỳ kẻ nào bị giam trong Long Ngục cũng vì lý do từng phò tá phụ thân nàng.

Hơn thế nữa, cõi lòng Long Khuynh Thành luôn bức thiết cứu lấy một người, trước khi cứu được người này, nàng không có tâm tình cứu những người khác.

Ở tầng 18…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.