Tiến vào Linh Giới Châu, Lạc Nam lên tiếng cười hỏi.
Chỉ thấy Xích Tà, Tiểu Hồng Nhi, Tiểu Ngân Nhi cùng Bắc Cung Hàm Ngọc ở trạng thái linh hồn đang cực kỳ chăm chú quan sát một tấm gương đồng cũ nát, biểu lộ vô cùng trầm tư.
Xích Tà và Bắc Cung Hàm Ngọc đều là những nữ nhân có kiến thức sâu rộng, Tiểu Hồng Nhi cùng Tiểu Ngân Nhi cũng có truyền thừa ký ức từ Binh Nhân Tộc.
Lạc Nam muốn thông qua các nàng khám phá bí mật của tấm gương đồng.
Đáng tiếc, chúng nữ lại đồng loạt nhìn hắn lắc đầu.
“Không phải đồ ăn, mùi vị không thơm!” Tiểu Hồng Nhi dẩu môi nói.
“Nó không hề biết sợ ta nha baba, linh trí thấp đến mức đần độn!” Tiểu Ngân Nhi chóng nạnh hừ hừ nói.
Lạc Nam khóe miệng co giật, hai tiểu nha đầu thật sự không đáng tin cậy.
“Chưa từng nhìn qua thứ này, Tiên Ma Cung cũng chẳng có bất kỳ ghi chép nào liên quan đến một tấm gương đồng như vậy!” Bắc Cung Hàm Ngọc ứng tiếng.
“Pháp Bảo không ra Pháp Bảo, giống như một loại đồ chơi không rõ công dụng!” Xích Tà nhận xét:
“Tuy nhiên dám chắc, thứ này có liên quan đến tồn tại khủng bố nào đó nên đã bị che đậy thiên cơ!”
“Tồn tại khủng bố sao?” Lạc Nam nhíu mày trầm tư.
Hắn nhớ đến ký ức mà vị lão già giám định kia của Thiên Địa Hội nhìn được…
Tấm gương từng được một tiểu cô nương cầm lấy vui đùa tung tăng, sau lưng nàng có chạy theo nhiều thân ảnh không thấy rõ diện mạo.
“Chẳng lẽ tiểu cô nương kia là con gái của một đại năng nào đó, các thân ảnh đi theo nàng chính là những hộ vệ trung thành?” Lạc Nam vuốt cằm suy đoán.
Bất quá mặc kệ hắn đoán già đoán non như thế nào, hiện tại lai lịch của tấm gương vẫn chỉ là bí ẩn.
“Trước cứ kệ nó, ta sẽ nghiên cứu sau!” Lạc Nam khoác khoác tay.
Dù sao trong đan điền của hắn có trang giấy hoàng kim quá mức kỳ quặc rồi, thêm một tấm gương quái dị nữa cũng chẳng có gì đáng ngại.
Ý niệm vừa động, Dưỡng Hồn Ngọc đã mang theo Bắc Cung Hàm Ngọc bay vào lòng bàn tay hắn.
“Trước tiên làm chính sự!” Lạc Nam ôn tồn nói.
Linh hồn Bắc Cung Hàm Ngọc run lên, ánh mắt tinh xảo không dám tin nhìn lấy hắn.
“Không sai! Ta đã đạt được thứ cuối cùng giành cho nàng!” Lạc Nam cười nói.
“Tiểu Nam…ta…” Bắc Cung Hàm Ngọc nói không nên lời, thanh âm có chút run rẩy, mọi thứ đến quá đột ngột khiến nàng chưa kịp thích ứng.
Trước đây khi chỉ còn là một luồng tàn hồn suy yếu lưu lạc xuống thế giới cấp thấp, Bắc Cung Hàm Ngọc ngày đêm mong ước mình có thể đúc thành thân thể, khôi phục vinh quang.
Nhưng từ khi gặp được Lạc Nam, được hắn chăm chút từng li từng tí, đầu tiên là luyện chế Dưỡng Hồn Châu để ôn dưỡng tàn hồn của nàng, sau đó là liên tục cung cấp các tài nguyên quý giá như Tẩy Hồn Thủy, Hồn Thạch Nhũ để nàng không lo việc Linh Hồn tiêu tán, trái lại linh hồn càng thêm ngưng thực.
Hắn mang theo nàng đi qua nhiều nơi, trải qua nhiều trận chiến, nàng vừa là thầy vừa là bạn, lúc thì cung cấp kiến thức cho hắn, lúc thì tâm sự với hắn…
Chẳng biết từ bao giờ, Bắc Cung Hàm Ngọc có phần tận hưởng cuộc sống như vậy, cảm thấy việc mình có lại thân thể hay không đã chẳng còn quá mức quan trọng.
Hiện nay ước nguyện năm xưa sắp hoàn thành, nàng lại phát hiện mình không vui mừng như tưởng tượng, trái lại trong lòng có chút mất mát…
Có lại thân thể, nàng không còn được đồng hành cùng hắn nữa sao?
Nhìn vẻ mặt phức tạp của Bắc Cung Hàm Ngọc, Lạc Nam như nhận ra những cảm xúc và suy nghĩ trong lòng nàng.
Hắn nhẹ nhàng vươn tay muốn chạm vào mặt nàng, bàn tay đó lại xuyên thấu mà qua.
“Mặc dù vẫn rất muốn mang theo nàng bên người, nhưng ta lại càng muốn được chạm vào nàng hơn, muốn một Bắc Cung Hàm Ngọc bằng xương bằng thịt!” Lạc Nam ôn nhu nói:
“Ta muốn một vị mỹ nhân Thiên Đan Đế tái xuất thế gian, để toàn vũ trụ này trở thành sân khấu cho nàng tỏa sáng!”
Bắc Cung Hàm Ngọc sững sờ…linh hồn dao động…
Nhìn thấy bàn tay Lạc Nam đi xuyên qua mặt của mình, nàng lại vươn tay muốn chạm vào khuôn mặt anh tuấn của hắn.
Lại xuyên thấu mà qua…
Dù hai người có tiếp xúc với nhau cũng chỉ là Linh Hồn tiếp xúc…
“Chàng làm đi! thiếp sẳn sàng rồi!”
Thanh âm trở nên kiên định, Bắc Cung Hàm Ngọc nghiêm túc nhìn lấy hắn.
Hắn muốn chạm lấy nàng, nàng cũng muốn bắt lấy nam nhân ở trước mặt.
“Tốt!” Lạc Nam trong lòng thở phào, vừa rồi thật sự lo lắng Bắc Cung Hàm Ngọc đa sầu đa cảm mà đột ngột từ chối đúc lại thân thể.
Tái tạo thân thể cho một Thiên Đế là đại sự vô cùng quan trọng, mỗi khâu trong đó không được phép sai lầm dù chỉ một chút, nếu như chính chủ Bắc Cung Hàm Ngọc từ chối mà kháng cự, vậy tất cả công sức từ trước đến nay chỉ toàn là công cóc.
Cũng may nàng là nữ nhân lý trí, biết đâu mới là hướng đi tốt nhất của mình.
Lạc Nam phất tay, lấy ra khung xương Nữ Thiên Đế.
KENG!
Tiếng xương cốt rung động, một góc Linh Giới Châu sáng rực hẳn lên.
“Đây là…”
Tròng mắt Lạc Nam cùng Bắc Cung Hàm Ngọc co lại.
“Lần này đạt được đồ tốt rồi, Thiên Địa Thiếu Chủ không để ta thất vọng a…” Lạc Nam vừa vui mừng vừa cảm khái nói.
“Không ngờ lại là xương của Cốt Tu!” Bắc Cung Hàm Ngọc cũng đầy bất ngờ lên tiếng.
Chỉ thấy trước mắt hai người là một khung xương cực kỳ hoàn chỉnh, mỗi một đốt xương như tập hợp tất cả những gì tuy tính nhất đúc thành, hình dáng linh hoạt uyển chuyển, đúng thật là xương cốt của nữ nhân.
Nhưng quan trọng nhất, toàn bộ khung xương lại tỏa ra ánh sáng vô cùng lộng lẫy, vừa cứng rắn vừa dẻo dai, còn mang theo Đế Uy nặng nề như núi.
Với kiến thức của Lạc Nam và Bắc Cung Hàm Ngọc, lập tức nhận ra chủ nhân của khung xương này khi còn sống chắc chắn là một Cốt Tu, hơn nữa cảnh giới đạt đến còn cực kỳ cao thâm.
Luyện đến Kim Cương Cốt, khiến khung xương cứng rắn và xinh đẹp như Kim Cương, vô kiên bất toái, sánh ngang Đế Cấp Pháp Bảo loại hình phòng ngự rồi.
“Có lẽ vì lý do này mà dù nàng ta có chết đi, khung xương vẫn hoàn hảo vô hại!” Bắc Cung Hàm Ngọc cảm thán nói.
Lạc Nam gật đầu tán thành, mỉm cười hưng phấn: “Có khung xương Cốt Tu này, một khi rèn đúc thân thể thành công, chiến lực của nàng chỉ tăng chứ không giảm!”
“Ừm, nhưng thiếp vốn không phải Cốt Tu, còn cần thích nghi trong thời gian dài!” Bắc Cung Hàm Ngọc ôn nhu đáp.
“Haha, chỉ là thu hoạch ngoài ý muốn mà thôi, cứ theo sở trường và sự ưa thích của nàng là được!” Lạc Nam động viên nàng.
Ở Giao Dịch Nội Bộ, vì tránh việc Mộng Tinh biểu hiện quá nhiều, hắn giao quyền kiểm tra khung xương Nữ Thiên Đế cho Mộng Chi Tiên, cho nên cũng chưa nhìn qua nó lần nào.
Không ngờ lại may mắn đạt được xương của một vị Cốt Tu, điều này sẽ mang đến rất nhiều lợi ích cho Bắc Cung Hàm Ngọc.
“Bắt đầu đi chàng, thiếp đã sẳn sàng!” Nàng quyết đoán mở miệng.
Lạc Nam gật đầu, sắc mặt nghiêm nghị, tập trung tinh thần cao độ.
HỪNG HỰC…
Diễm Tâm Đỉnh mang theo hơi nóng ngút trời hiện ra giữa không gian, các loại Dị Hỏa toàn diện được điều động.
Hỏa Nhi phụ trách điều khiển nhiệt độ của lửa.
Tứ Thủ Bạch Hỏa phụ trách luyện hóa các loại nguyên liệu ngay cả khi chúng nó nằm bên trong đỉnh.
Chưa kể ở bên cạnh, Bắc Cung Hàm Ngọc cũng là một vị Thiên Đan Đế, nàng có thể tư vấn cho Lạc Nam trong xuyên suốt quá trình hành động.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Lạc Nam hít sâu một hơi, lấy ra các loại nguyên liệu đã chuẩn bị đầy đủ.
Không hành động dư thừa, hắn đem khung xương của Nữ Thiên Đế đặt vào bên trong Diễm Tâm Đỉnh.
“Đối với mỗi tu sĩ, Đan Điền là phần quan trọng nhất!” Lạc Nam phất tay:
“Đan Điền Tạng Đế Sâm vào!”
Một củ sâm có hình dạng tròn trịa, từng phiến lá lại có hình dạng như lục phủ ngũ tạng kết thành tiến vào Diễm Tâm Đỉnh.
“Kế đến là sinh ra thân thể và ổn định xương cốt kết hợp với nhau!” Lạc Nam trong lòng thầm niệm:
“Tuyết Cơ Ngọc Cốt Quả vào!”
Một loại quả thần dị trong suốt như ngọc hiện ra, hình dạng của nó giống như thân thể của một nhân loại, cũng được cho vào trong đỉnh.
“Mạch máu và kinh mạch!” Lạc Nam tiếp tục quát khẽ:
“Tố Huyết Hồng Liên vào!”
Một đóa Liên Hoa đỏ thẳm như máu, bên trên từng cánh hoa là các đường vân chằn chịt như kinh mạch của nhân loại, nhanh chóng rơi vào Đế Diễm đang hừng hực cháy.
Trong sự điều động của Lạc Nam, Hỏa Nhi toàn lực phối hợp, dưới sức nóng của ngọn lửa, các loại nguyên liệu chậm rãi vây quanh khung xương Nữ Thiên Đế, bắt đầu vai trò của chúng nó.
Chỉ thấy Đan Điền Tạng Đế Sâm ngưng tụ ra một đan điền rộng lớn gấp đôi tu sĩ đồng cấp ở dưới bụng khung xương, đồng thời vô tận lực lượng từ các phiến lá hóa thành trái tim, lá phổi…lục phủ ngũ tạng bên trong cơ thể nàng.
Tuyết Cơ Ngọc Cốt Quả không cam lòng thua kém, lực lượng bên trong nó phân ra hành hai luồng khác biệt.
Một luồng hóa thành vô số tế bào đan xen, trợ giúp da thịt sinh sôi, một cơ thể trắng nõn nà chậm rãi hình thành bao quanh xương cốt.
Một luồng lực lượng khác lại hóa thành chất dinh dưỡng tiến vào khung xương, khiến nó vốn cứng rắn đã lâu nay lại càng trở nên dẻo dai, linh hoạt, khôi phục sức sống.
Cơ thể dần thành, bất quá vẫn là một màu trắng bệch không chút huyết sắc.
Tố Huyết Hồng Liên đến lúc thể hiện vai trò quan trọng của nó.
Vừa dung nhập vào đã phân tán mà ra, vô số mạch máu và kinh mạch trải rộng khắp cơ thể theo quỷ đạo ổn định, máu đỏ luân chuyển nuôi dưỡng cơ thể, làn da trắng nõn dần trở nên hồng nhuận phơn phớt.
Bấy nhiêu đó vẫn còn chưa đủ…
Lạc Nam lần lượt lấy ra hàng loạt lá cây Bất Tử Thụ bỏ vào bên trong, cung cấp số lượng Sinh Mệnh Lực khổng lồ bao phủ lấy cơ thể…
Thân là Thiên Đan Đế, lại có Hỏa Nhi và Diễm Tâm Đỉnh hỗ trợ, mọi việc thuận lợi hơn Lạc Nam tưởng tượng.
“Đến công đoạn quan trọng nhất…” Bắc Cung Hàm Ngọc hô hấp có chút dồn dập nói.
Cơ thể đã thành, nhưng hình dạng lúc này của nó vẫn tương đối bằng phẳng, chưa được tạo hình, thậm chí ngay cả ngũ quan trên mặt cũng chưa có…
Đã tiến vào quá trình đúc thân thể theo ý muốn.
Hầu như không cần quan sát, Tứ Thủ Bạch Hỏa được Lạc Nam điều động, cẩn thận từng li từng tí hoạt động bên trong Diễm Tâm Đỉnh, nặn khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành của Bắc Cung Hàm Ngọc.
Hắn quá quen thuộc với nàng, diện mạo của nàng chẳng cần nhìn cũng khắc ghi trong tâm trí.
Nàng vốn có khuôn mặt quá đẹp rồi, dù Lạc Nam muốn tạo ra đẹp hơn cũng chẳng có ý tưởng nào khác…
Bắc Cung Hàm Ngọc vô cùng hài lòng, nam nhân này không để nàng thất vọng.
Bất quá ngay sau đó, linh hồn của nàng trở nên cứng đờ, xấu hổ muốn chết.
Chỉ thấy hắn bắt đầu từng công đoạn khác, nhưng lại chưa từng hỏi ý nàng.
Một cái cổ trắng ngần cao ngạo như thiên nga, xương quai xanh tinh xảo tuyệt luân…không có gì đáng trở ngại.
Nhưng đến bộ ngực sữa, theo ý niệm của Lạc Nam…chúng trở nên to lớn vượt quá kích cỡ vốn có, thậm chí hai hạt anh đào đỏ thẳm bên trên cũng to hơn của nàng một chút.
Vừa to vừa đàn hồi, chúng nó o ép vào nhau không một tia kẻ hở, còn kiêu ngạo vểnh lên căng đầy mà chẳng rủ xuống chút nào.
Tên này còn cố ý tô điểm một nốt rùi son bên trên một bên nhũ hoa, khiến nó càng thêm diễm lệ.
Vòng eo trơn trượt mềm mại như rắn nước, tấm lưng trần trơn nhãn triển lộ đường cong mê người…
Xuống dưới một chút, tên này lại không tô điểm rừng rậm cho nàng, ngược lại tự mình tạo ra một mảnh đất màu mỡ hồng phấn, gò mu lại trắng mịn phẳng phiu, hai mép môi dọc bẻn lẽn áp chặt lấy nhau, khe rãnh thần bí hẹp đến quá mức…hạt ngọc bên trên có chút lồi ra ngoài cực kỳ khiêu khích.
“Đáng ghét, hắn rõ ràng tự tạo theo ý thích!” Bắc Cung Hàm Ngọc vừa giận vừa thẹn.
Bờ mông bạo mãn một lần nữa tuân theo tiêu chí to tròn, căng mộng và vểnh cao…
Hắn cố ý ướm thử hai tay, thấy hai bờ mông tràn ra khỏi lòng bàn tay rộng lớn của mình, hài lòng gật đầu, tiếp tục công việc…
Nàng cúi gằm mặt xuống không dám nhìn khi đóa cúc hoa e lệ cũng được dựa theo ý niệm của nam nhân tạo ra.
Hai đùi mũm mĩm, đôi chân dài miên man nuột nà không một vết tì…
Hắn tỉ mỉ đến mức tập trung cao độ đắp nặn từng đầu ngón tay, từng ngón chân tinh xảo của nàng theo tỷ lệ hoàn mỹ nhất có thể.
Bắc Cung Hàm Ngọc không thể không thừa nhận, dù tên này có phần tham lam, nhưng thân thể mà hắn đang tạo ra thật sự vượt qua cơ thể vốn có của nàng, chỉ có khuôn mặt ngọc ngà xinh đẹp là giữ nguyên như cũ.
Nàng tuy là nữ nhân, nhưng khi nhìn vào thân thể này cũng không nhịn được phải động lòng…
“Chính là giờ phút này!” Lạc Nam quát lớn.
Một bồn Tẩy Hồn Thủy được hắn lấy ra…
Bắc Cung Hàm Ngọc lao vào bên trong tẩm bổ linh hồn, chỉ cảm thấy Hồn Lực mạnh lên như chưa từng có.
Bởi vì thân thể vừa được tạo ra đều từ những Nguyên Liệu đỉnh cấp nhất, cường độ của nó vô cùng mạnh mẽ, Linh Hồn bình thường sẽ vô pháp dung nhập.
Vì lẽ đó, Bắc Cung Hàm Ngọc cần ngâm qua Tẩy Hồn Thủy để gia tăng sức mạnh Linh Hồn để tiến vào giai đoạn cuối cùng.
Chỉ thấy Tẩy Hồn Thủy trong bồn đang nhanh chóng bóc hơi…
Linh Hồn của Bắc Cung Hàm Ngọc mạnh mẽ không cách nào hình dung phá không bay lên.
Ngay khi Lạc Nam vừa thu hồi Diễm Tâm Đỉnh, nàng đã liều mình lao vào thân thể mới.
“PHÙ!”
Lạc Nam thở phào một tiếng ngồi bệch xuống đất, mồ hôi ướt đẫm toàn thân.
Mặc dù đúc nên thân thể hoàn mỹ trong mắt mình, nhưng hắn lại chẳng có chút dục niệm hay phân tâm…
Nghe thì đơn giản, thực chất mỗi công đoạn trải qua đều cần định lực tuyệt đối, ngay cả Hỏa Nhi lúc này cũng suy yếu thở không ra hơi.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Hết sức điên cuồng, thân thể vừa mới đúc thành như một cái động không đáy, đang thôn phệ Tiên Khí và Ma Khí trong Linh Giới Châu một cách bất chấp.
Lạc Nam thấy vậy không hề tiếc tay, trực tiếp đem Nguyên Thạch chất xung quanh nàng.
Bắc Cung Hàm Ngọc sắc mặt nghiêm túc, miệng niệm khẩu quyết Công Pháp chủ tu của mình, luyện hóa tất cả lực lượng đang tiến vào cơ thể.
Nhờ Đan Điền Tạng Đế Sâm, Đan Điền của nàng lớn hơn gấp đôi tu sĩ đồng cấp, tốc độ thu nạp vô cùng kinh khủng.
Tiên Vương…Tiên Tôn…Đế Giả…Đại Đế…Địa Đế…
Không biết qua bao lâu sau, khi tu vi ổn định ở Thiên Đế cảnh, lông mi cong vút của giai nhân trước mặt nhẹ nhàng rung động.
Một đôi mắt sắc sảo như phượng chầm chậm mở ra, bắt gặp Lạc Nam đang nhìn lấy mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]