Chương trước
Chương sau
Dùng tốc độ cực nhanh để lao vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực, nhưng khi đã đặt chân vào nơi này, tốc độ của Lạc Nam đột ngột giảm mạnh…

Lực hút và lực ép quá mức cự đại, nặng nề như một phương vũ trụ đè ép toàn bộ thân thể hắn, khiến Lạc Nam rùng mình không dám tăng tốc, ngược lại phải cẩn thận từng li từng tí di động từng bước chân.

Lực hút đến từ các Hư Không Loạn Lưu, các lỗ hổng luân hồi ở bốn phương tám hướng, như muốn đem thân thể hắn xé tan thành từng mảnh.

Lực ép đến từ các vách không gian bể nát xung quanh, chúng nó như vô số phương thế giới chồng chất vào nhau, tạo một cảm giác như đang nhấn chìm toàn bộ thân thể ngươi dưới đáy biển sâu vô tận.

Đó là nhờ Lạc Nam đã có được lộ tuyến mà Thiên Cơ Bảng cung cấp, giảm thải mức độ nguy hiểm đến mức thấp nhất.

Mỗi bước chân của Lạc Nam đặt ra đều theo lộ tuyến chỉ định, khiến thân thể hắn không rơi vào những nơi có lực ép và lực hút hùng mạnh.

Bằng không sợ rằng dù là Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng khó lòng chống đỡ.

“Phốc!”

Sau lưng Lạc Nam vang lên âm thanh phun máu.

Nhờ Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát, hắn nhìn thấy Thiên Đế bị hoàn cảnh nơi này ép đến thổ huyết ngay khi tiến vào.

Chưa dừng lại ở đó, khí thế của Thiên Đế đến từ Chấp Chưởng Càn Khôn là quá lớn, vô tình tác động đến vô số hư không loạn lưu xung quanh làm chúng phát nổ.

Chỉ chưa đầy hai hơi thở, Thiên Đế toàn thân phủ đầy máu tươi, không dám tiếp tục cường thế, vội vàng thu liễm tất cả khí tức, sắc mặt khó coi đến cực hạn.

Đây là lần đầu tiên Thiên Đế hắn đi vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực, chẳng thể ngờ hiểm địa này lại khủng bố như vậy, xém chút ép hắn phải trọng thương, đứng im tại chỗ chẳng dám có chút dị động.

“Khốn nạn, vì sao tiểu tử kia bình an vô sự?” Nhìn bóng lưng của Lạc Nam cách đó không xa, Thiên Đế ánh mắt lóe lên vẻ nghi ngờ.

Thiên Đế như hắn tiến vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực còn bị thương, thử hỏi một kẻ tu vi thấp kém như Lạc Nam vì sao hoàn hảo vô hại?

“Chẳng lẽ hắn hiểu rõ Bạo Loạn Luân Hồi Vực, biết lộ tuyến làm giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất?” Thiên Đế trong lòng dâng lên một ý niệm.

Không hổ danh là cường giả nổi danh đương thời, chỉ quan sát Lạc Nam vài bước chân, Thiên Đế đã nắm được điểm mấu chốt.

Bởi vì Lạc Nam hành tẩu nhìn thì cực kỳ chậm chạp, nhưng mỗi bước chân đạp ra đều chắc chắn vô cùng, có thể né khỏi những lổ hổng luân hồi bị che khuất khỏi tầm quan sát, thậm chí có những nơi hàng ngàn cái Hư Không Loạn Lưu rối nùi như mạn nhện, Lạc Nam vẫn trơn trượt như cá trạch thành công luồn lách chui qua.

“Haha, chỉ cần đi theo lộ tuyến của kẻ này…ta chắc chắn sẽ bám đuôi được hắn!”

Thiên Đế lập tức tìm ra biện pháp ứng phó.

Trí nhớ của cường giả kinh khủng vô cùng, huống hồ hắn còn là cường giả đỉnh cấp?

Mỗi bước chân của Lạc Nam di chuyển, Thiên Đế đều cẩn thận quan sát và ghi nhớ, sau đó bắt chước làm theo.

Rất nhanh, Thiên Đế đã đuổi kịp bóng lưng của Lạc Nam, cũng đem những lộ tuyến hai người đi qua nhớ sạch trong đầu.

Bất quá hắn không dám động thủ, bởi vì Bạo Loạn Luân Hồi Vực quá mức mất ổn định, chỉ cần có ngoại lực tác động, sợ rằng lộ tuyến an toàn sẽ bị thay đổi, nguy cơ tiềm ẩn rất cao.

“Ta cứ đuổi theo hắn, để xem tiểu tử này muốn làm gì rồi diệt hắn cũng không muộn!” Thiên Đế ánh mắt lấp lóe nghĩ thầm.

Đến lúc này, hắn không còn cho rằng Lạc Nam bị mình ép phải nhảy vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực nữa.

Sau khi xác định lộ tuyến mà Lạc Nam di chuyển tương đối an toàn, lại thêm trước đó Lạc Nam cố tình quan sát Bạo Loạn Luân Hồi Vực, Thiên Đế đã đoán ra hắn đến nơi này tuyệt đối là có mục đích.

Bằng không một yêu nghiệt như Lạc Nam, không núp ở Côn Lôn Giới bế quan tu luyện chờ ngày trưởng thành, còn chạy đến hiểm địa này để làm gì?

Chắc chắn là có cơ duyên hay một thứ nào đó, buộc Lạc Nam không thể không vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực.

Hiện tại chỉ cần bám theo Lạc Nam, với độ chênh lệch thực lực giữa hai người, kẻ cười cuối cùng chắc chắn sẽ là Thiên Đế hắn, tất cả con bài trên người Lạc Nam sẽ thuộc về mình.

Lạc Nam sắc mặt âm trầm, trong lòng giận dữ.

Hiển nhiên hắn cũng đã đoán được ý đồ của Thiên Đế.

Nghĩ đến mình tiêu hao tận 500 tỷ Điểm Danh Vọng tìm ra lộ tuyến ít nguy hiểm nhất để di chuyển bên trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực, lúc này lại để Thiên Đế nhẹ nhõm đi theo, Lạc Nam phẫn nộ không sao ức chế được.

Hơn nữa, nếu để Thiên Đế cứ mãi bám đuôi, mình làm sao dám tập trung luyện hóa Nghịch Long Huyết Mạch?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Lạc Nam hiện lên vẻ điên cuồng.

Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, hắn truyền âm vào Linh Giới Châu nói với Tử Yên:

“Hiện tại chúng ta đang ở trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực, Phượng Hoàng Tộc đã không còn cảm ứng được, nàng cứ luyện hóa Huyết Mạch đi!”

Bên trong Cung Đình, Tử Yên vốn đang ngồi xếp bằng, ánh mắt trở nên trịnh trọng.

Nhẹ nhàng phất tay, một cái bình ngọc ẩn chứa máu huyết đen kịch pha lẫn khí tức Tử Vong nồng đậm lan tràn…

Chính là huyết mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng mà Lạc Nam đã giao cho nàng.

Hắn nói rồi, có huyết mạch này, dù ngày sau nàng không cần tu Phiêu Miểu Tử Tình Công thì chiến lực cũng sẽ chỉ tăng chứ không giảm.

Nghĩ đến nam nhân kia đã vì mình làm ra nhiều hành vi liều lĩnh như vậy, Tử Yên kiên định gật đầu.

Không nói tiếng nào, nàng mở ra bình ngọc, đem giọt máu bên trong nuốt sạch.

GÁY!

Ngay tại khoảnh khắc này, một tiếng Phượng Gáy kiệt ngạo bất tuần mang theo sự chết chóc vang vọng vân tiêu, ngay cả không gian của Linh Giới Châu cũng bị tiếng Phượng Gáy này xuyên thấu.

Lạc Nam nghe rõ mồn một tiếng Phượng Gáy này, nếu không may lọt vào tai Phượng Hoàng Tộc, sợ rằng bọn hắn sẽ lập tức đuổi đến.

Nhưng mà, ngay khi tiếng Phượng Gáy muốn lan truyền bay đi, nó lập tức bị vô số Hư Không Loạn Lưu và các lỗ hổng luân hồn bao phủ nghiền nát, hóa thành hư vô.

Lạc Nam giật mình, lúc này mới hiểu vì sao Bạo Loạn Luân Hồi Vực có thể trở thành nơi an toàn để luyện hóa Huyết Mạch.

“Tiếng phượng gáy kia là gì? Vì sao vừa quen vừa lạ…”

Mặc dù không thể truyền ra ngoài, nhưng tiếng Phượng Gáy lại lọt vào tai Thiên Đế đang đuổi ở phía sau.

Chân mày hắn nhíu lại vì nghi hoặc, luôn cảm thấy đó là tiếng của Phượng Hoàng nhưng lại không phải, khác rất xa những tiếng phượng gáy mà hắn từng nghe thấy.

“Pha lẫn khí tức của sự tử vong, chẳng lẽ đó là Tịch Diệt Phượng Hoàng trong truyền thuyết?”

Thiên Đế nhìn Lạc Nam gằn giọng quát.

Kiến thức của Thiên Đình Chi Chủ quả nhiên bất phàm, chỉ dựa vào một tiếng phượng gáy thoáng qua, hắn vậy mà nhận ra lai lịch.

“Khá lắm, không ngờ trong Pháp Bảo của ngươi cất giấu một con Tịch Diệt Phượng Hoàng!” Thiên Đế cười lạnh nhìn bóng lưng Lạc Nam uy hiếp:

“Nếu tin tức này truyền ra, Phượng Hoàng Tộc cùng ngươi không đội trời chung!”

Lạc Nam không rảnh để ý đến Thiên Đế, bởi vì đã đến mức này, hắn không có ý định để Thiên Đế sống sót rời đi.

Dù phải trả bất cứ cái giá nào cũng phải đem Thiên Đế diệt sát.

Nhưng trước hết, hắn cần thừa thắng xông lên…

Tiếp tục truyền âm vào Linh Giới Châu:

“Nguyệt Tâm, nàng tập trung tinh thần, Thể Chất sẽ buông xuống!”

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy nghiêm nghị gật đầu, ở giữa cung điện ngạo nghễ đứng lên.

Nàng lúc này, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn, tóc đen và áo bào đen tung bay, đôi mắt lãnh diễm uy nghiêm khẽ mở, dường như thiên hạ thương sinh chỉ là con kiến hôi.

Dù không thi triển Ma Đế Biến nhưng khí chất của nàng lại biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Lúc này Lãnh Nguyệt Tâm so với thời điểm sử dụng Ma Đế Biến càng khiến người khác nể sợ hơn, Ma Tu gặp phải nàng e rằng run chân thuần phục.

Duy Ma Độc Tôn Công!

Toàn bộ cửu thiên thập địa…Ma Đạo Độc Tôn.

Hiển nhiên, nàng đã thành công lĩnh ngộ bước đầu của Duy Ma Độc Tôn Công trong thời gian qua, sở hữu khí chất cao cao tại thượng của Ma Tổ.

Mà tu vi của nàng cũng đã đạt đến Bán Đế, tiến bộ vô cùng nhanh chóng.

Lạc Nam gật đầu hài lòng, hình tượng nữ cường nhân này của Lãnh Nguyệt Tâm rất không tệ.

“Hệ Thống, đem Thủy Tổ Thánh Ma Thể đúc cho Lãnh Nguyệt Tâm!”

Hắn hướng trong lòng phát ra mệnh lệnh.

“KENG! Bắt đầu đúc Thể Chất!”

Theo âm thanh xác nhận của Hệ Thống, một cổ lực lượng màu đen kịch cuồng nộ xuyên vào Linh Giới Châu, hung hăng đem Lãnh Nguyệt Tâm toàn diện bao phủ.

“Cái này…cái này…cái này…”

Trước cổ lực lượng này, Ma Đỉnh bên trong đan điền của Lạc Nam kinh sợ đến run rẩy, âm thanh lắp ba lắp bắp của Ma Nhi phát ra.

Nàng cảm nhận được Ma Đế Lực của mình chẳng là gì cả trước lực lượng vừa rồi.

Ma Đế Lực như gặp phải tổ tiên, ngay cả ý niệm phản kháng cũng không có.

Lạc Nam cảm nhận được Ma Nhi kiêng kỵ, hắn giải thích nói:

“Đó là Tổ Ma Lực, loại lực lượng mà chỉ Ma Tổ mới sở hữu, nàng e ngại cũng là chuyện bình thường!”

Ma Nhi vuốt mồ hôi gật đầu…cũng may người sắp sở hữu Tổ Ma Lực là nữ nhân của Lạc Nam, người một nhà, bằng không thật sự nguy hiểm.

Thể Chất xếp thứ bốn trên Đại Thể Bảng danh bất hư truyền, chỉ dựa vào khí tức đã khiến Ma Nhi với bản thể là Vô Tướng Chi Ma cũng phải run sợ.

Lúc này, Tổ Ma Lực đã kết thành một cái trứng vuông, đem Lãnh Nguyệt Tâm toàn diện bao trùm, Lạc Nam không thể nào quan sát.

Quá trình luyện hóa Huyết Mạch của Tử Yên và đúc thành Thể Chất của Lãnh Nguyệt Tâm chính thức bắt đầu.

“Ngươi…thì ra ngươi là dư nghiệt của Tiên Ma Cung!” Thiên Đế hai mắt long lên sòng sọc tiếp tục nói.

Hắn thề, hắn đã bị Lạc Nam làm cho kinh ngạc hết từ lần này đến lần khác, vẫn chưa thể nào chấm dứt được.

Cổ Ma Lực kinh khủng vừa rồi mặc dù chỉ lóe lên trong thoáng chốc, nhưng Thiên Đế có thể xác định nó đến từ thân thể của Lạc Nam.

Lạc Nam từ trước đến nay biểu hiện mình là một Tiên Tu, lúc này lại có thể bùng phát ra Ma Lực?

Liên tưởng đến việc Lạc Nam hiểu rõ lộ tuyến bên trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực, Thiên Đế đã dám kết luận hắn là dư nghiệt của Tiên Ma Cung.

“Chẳng trách ngươi tìm cách làm cho Nhị Lang Thần thân bại danh liệt, chẳng trách ngươi cùng Săn Ma Điện quyết tâm kết thù, thì ra các ngươi vốn là kẻ thù không đợi trời chung!” Thiên Đế hít sâu một hơi nói.

Hắn cảm giác được, nếu đem tất cả những bí mật của Lạc Nam công bố ra ngoài, kẻ này có một ngàn cái mạng cũng không đủ chết, dù có một trăm cái Côn Lôn Đế Thiên bảo vệ hắn cũng không nổi a.

Đáng tiếc, Bạo Loạn Luân Hồi Vực hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài, dù là Thiên Đế cũng không có cách thức nào đem tin tức truyền ra.

Hơn nữa, hắn muốn làm thịt Lạc Nam ở trong này…cướp sạch mọi thứ.

Lạc Nam không thèm để ý đến Thiên Đế, vẫn tiếp tục di chuyển, tìm đến chỗ sâu Bạo Loạn Luân Hồi Vực.

Càng sâu càng tốt…

Hắn muốn kéo dài thời gian, chờ đến khi Tử Yên và Lãnh Nguyệt Tâm thành công.

Bởi vì trong Linh Giới Châu có Gia Tốc Trận, hắn ở ngoài một ngày…các nàng ở trong tận 100 ngày.

Tin chắc sẽ không quá lâu…

Mà Thiên Đế cũng chẳng gấp gáp, vẫn di trì tốc độ bám theo mỗi bước chân của Lạc Nam, chờ cơ hội hành động.

Không phải hắn không muốn lập tức động thủ giết chết Lạc Nam, mà là vì hoàn cảnh bên trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực quá mức bất ổn.

Nếu xảy ra chiến đấu, e rằng vô số hư không loạn lưu và lỗ hổng luân hồi sẽ lập tức cuồng bạo.

Chỉ cần không để mất dấu, với thực lực cách biệt, Thiên Đế tin chắc Lạc Nam vẫn là miếng mồi ngon trước mắt mình.

Một tuần đầu tiên nhanh chóng trôi qua…

GÁY!

Tiếng phượng ngâm lại vang lên, chỉ là so với trước đó càng thêm thánh thót, càng thêm lãnh ngạo.

Bên trong Linh Giới Châu Châu, Tử Yên lơ lững giữa trời, tóc tím nhẹ bay, áo bào tím uốn lượn…

Khắp toàn thân nàng chìm đắm trong hỏa diễm màu tím đen ẩn chứa khí tức Tử Vong nồng đậm.

Phía sau lưng nàng, hư ảnh một con Tịch Diệt Phượng Hoàng giang cánh bay lượn, đem bầu trời bao phủ trong Tịch Diệt Thánh Viêm.

Càng cường đại hơn, Tử Yên nhẹ nhàng phất tay, đội quân khô lâu của nàng ầm ầm xuất hiện.

Chúng nó toàn thân được Tịch Diệt Thánh Viêm gia trì, sức mạnh đại tăng, độ nguy hiểm đạt đến mức khủng bố.

Luyện hóa Huyết Mạch thành công!

Nhưng mà, tu vi của Tử Yên vẫn đang dừng chân ở Bán Đế, không thể tiến thêm dù chỉ một chút dù cơ thể đang mang nguồn năng lượng khổng lồ.

Đơn giản bởi vì nàng vẫn chưa độ kiếp.

Linh Giới Châu đã là một thế giới hoàn chỉnh, nó đã có thể trợ giúp người khác độ kiếp.

Nhưng mục tiêu của Tử Yên là độ kiếp ngoài Vũ Trụ chứ không phải trong tiểu thế giới.

Nên nàng cưỡng ép áp chế lực lượng, chờ khi nào rời khỏi Linh Giới Châu sẽ bạo phát một lượt, tu vi đại tăng.

Là một Đế Nữ của đại thế lực như Phiêu Miểu Tiên Cung, Tử Yên biết lý do vì sao nên độ kiếp thành Đế bên ngoài Vũ Trụ.

Bởi vì nếu ngươi thành Đế và độ kiếp bên trong Đại Tiên Giới, mức độ an toàn sẽ cao hơn, nhưng đồng nghĩa ngươi sẽ bị quy tắc của vùng Đại Tiên Giới đó ảnh hưởng, ngày sau dừng chân ở Thiên Đế Cấp là cùng, muốn phá vỡ gông xiềng hạn chế cực kỳ khó.

Nhưng nếu độ kiếp ngoài vũ trụ, trong tương lai, khả năng trở thành tồn tại siêu việt Thiên Đế, vượt khỏi hạn chế của vũ trụ này sẽ cao hơn.

Đó là sự khác biệt giữa độ kiếp trong thế giới và độ kiếp ngoài vũ trụ.

Cho nên chỉ cần là người có kiến thức và dã tâm, không ai chấp nhận độ kiếp thành Đế trong thế giới cả, trừ những kẻ đặt mục tiêu thành cường giả cấp Thiên Đế là cuối cùng của mình.

Thấy Tử Yên thành công, Lạc Nam khóe miệng vui vẻ, tiếp tục chơi đuổi bắt với Thiên Đế.

Lại mười ngày trôi qua…

Khi Lãnh Nguyệt Tâm thành công từ trong trứng bay ra, mở đôi mắt lãnh diễm vô song của mình, cũng là lúc Lạc Nam quay đầu lại nhìn về phía Thiên Đế.

Trong ánh mắt kinh nghi bất an của Thiên Đế, Lạc Nam nhếch miệng cười quỷ dị:

“Cuộc chơi của chúng ta bắt đầu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.