Lạc Nam không nhịn được cảm thán một tiếng, quan sát Quang Minh Đỉnh đã trở nên mạnh mẽ, kích thước biến lớn bên trong đan điền.
Một lần tiếp nhận năm loại Dị Quang, sức mạnh của Quang Minh Đỉnh lúc này đã không kém gì Huyền Thủy Đỉnh hay Linh Thổ Đỉnh…
Lạc Nam không nghĩ đến luyện hóa số lượng nhiều Dị Vật và Ma Vật như vậy vẫn chưa đủ để thành Đế, dựa theo khí tức để phân biệt, tu vi của hắn lúc này chỉ tương ứng với người đang ở Bán Đế mà thôi.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, các loại Dị Vật và Ma Vật lần này luyện hóa đa phần đẳng cấp đều không quá cao ngoại trừ Vô Tướng Chi Ma đã hóa hình và hình thành Ma Đế Lực, nếu những loại khác cũng giống như Vô Tướng Chi Ma…có lẽ hắn đã chân chính thành Đế.
Và đương nhiên nhờ vào nguồn năng lượng khổng lồ của Vô Tướng Chi Ma, Ma Đỉnh đã sở hữu Ma Đế Lực hùng mạnh.
Các lần luyện hóa Ma Vật trước, Lạc Nam đa số đều dùng năng lượng của chúng để gia tăng số lượng Hồng Hoang Ma Văn, ngay cả Tàn Kiếm Ma Hồn cũng không ngoại lệ, vì lẽ đó hiện tại đã chính thức có được Ma Đế Lực.
Nhìn thấy Hoàng Y Thiền mệt mỏi ngủ thiếp đi trong lòng mình, Lạc Nam đặt lên trán nàng một nụ hôn thật nhẹ, sau đó rón rén rời khỏi Cung Điện, cố gắng không phát ra tiếng động tránh làm nàng thức giấc.
Hắn không biết rằng ngay khi mình rời khỏi, khóe môi diễm lệ của Hoàng Y Thiền nở một nụ cười ngọt ngào, dường như mơ thấy một giấc mộng đẹp.
“Ngươi rốt cuộc là thứ gì đây…” Lạc Nam vừa đi, vừa dùng ý niệm quan sát trang giấy hoàng kim thần bí bên trong đan điền.
Nó vẫn tọa lạc ở nơi đó một cách im lặng, mặc kệ mọi cố gắng tác động của Lạc Nam vẫn trơ trơ bất động.
Ban đầu, Lạc Nam suy đoán vì trang giấy hoàng kim này yêu cầu một nguồn năng lượng khổng lồ mới có thể kích hoạt.
Thời gian vừa qua hắn cố gắng đem các loại lực lượng thuộc tính, hồn lực…thậm chí cả Nguyên Khí đến từ Nguyên Thạch cuồn cuộn truyền vào, nhưng trang giấy thần bí này như một cái động không đáy, tất cả lực lượng mà hắn truyền vào như hạt cát chìm trong biển rộng, chẳng chút ăn thua.
Lạc Nam thật sự bó tay, muốn lấy trang giấy ra ngoài nhờ những nhân vật có kiến thức như Nữ Hoàng hay Tuế Nguyệt quan sát cũng không được, bởi vì trang giấy hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển của hắn.
Đương nhiên, hắn cố gắng tìm hiểu trang giấy bởi vì tò mò và hiếu kỳ mà thôi, ngược lại không quá lo lắng về sự tồn tại của nó sẽ gây nguy hiểm cho mình, Kim Nhi đã căn dặn yên tâm, hắn tin tưởng nàng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bầu trời truyền đến thanh âm chấn động cường liệt, chỉ thấy Nhất Khí Hóa Tam Thanh ba người Thục Phi, Thục Thục và Phi Phi đang liên tục kết ấn, lấy Vô Lượng Tiên Băng làm nguồn năng lượng chủ chốt, phối hợp các Dị Băng và Dị Thủy khác liên miên bất tuyệt đánh ra các loại Vũ Kỹ với lực công phá dữ dội, tầng tầng lớp lớp bao trùm Âu Dương Thương Lan vào bên trong.
Với thế công đầy trời của ba Nữ Tiên Đế, đổi lại bất kỳ Đại Đế nào cũng không dám xem thường.
Nhưng Âu Dương Thương Lan lại biểu hiện một cách kinh người.
Chỉ thấy bên trong đôi mắt của nàng, bóng dáng một chữ “Lâm” như ẩn như hiện, vô số ký tự cổ xưa thần bí như có được linh tính di chuyển dưới làn da mềm mại, chúng nó phát ra ánh sáng màu đồng cổ huyền diệu, khiến Âu Dương Thương Lan nhìn qua như một nữ chiến thần.
Không dùng đến vũ khí sở trường là Thương như thường lệ, lúc này đây Âu Dương Thương Lan dùng chính thân thể yêu kiều của mình ngạnh kháng với vô số công kích của ba người Thục Phi.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Nàng đấm ra từng quyền nghiền nát hàng loạt Vô Lượng Chưởng, lại tung cước đá vỡ cả Tinh Không Thủy đang bao trùm xung quanh.
Nhờ có Bí Tự Lâm gia trì, nhục thể của Âu Dương Thương Lan giờ phút này gần như bất khả xâm phạm, công kích của tu sĩ đồng cấp thật sự không mang đến bất kỳ nguy hiểm nào cho nàng.
Ba nữ Thục Phi hít sâu một hơi: “Đây là sức mạnh của Bí Tự sao? phu quân lại tạo ra một nữ quái vật…”
Trong lúc Thục Phi vẫn chưa biết làm sao để phá nát phòng ngự của Âu Dương Thương Lan, thì ầm một tiếng…thân ảnh của Lạc Nam ngạo nghễ phóng lên tận trời.
Bá Lực bùng nổ sức mạnh bao trùm vào một chân, Lạc Nam thô bạo nhắm ngay Âu Dương Thương Lan đạp xuống.
RĂNG RẮC…
Một cước bá đạo khiến toàn bộ Linh Giới Châu chấn động, không gian vỡ tan.
Bí Tự Lâm trong đáy mắt nàng bùng nổ ánh sáng, một quyền cường thế tung ra, lấy cứng đối cứng với một cước của Lạc Nam.
ĐÙNG!
Như sao băng va chạm thiên thạch, Âu Dương Thương Lan bị lực phản chấn khủng bố đánh rơi xuống mặt đất, uy lực va chạm tạo thành một thung lũng khổng lồ.
Mà Lạc Nam thì vẫn điềm tĩnh đứng trên bầu trời, tuy nhiên một chân đã trở nên tê dại…
Khi đá vào Âu Dương Thương Lan đang thi triển Bí Tự Lâm, hắn cảm giác như mình đá vào một pháo đài thép kiên cố, thật sự là đau buốt cả chân.
“Chàng đó…không biết thương hoa tiếc ngọc sao?” Thục Phi giận trách hắn vì đã ra tay quá nặng.
“Ta chỉ muốn thử xem sức phòng ngự của Bí Tự Lâm!” Lạc Nam cười cười vuốt cằm nói: “Thương Lan sẽ không dễ bại như vậy…”
Như chứng minh lời của Lạc Nam là đúng, khói bụi tản đi, Âu Dương Thương Lan lông tóc không tổn hại xuất hiện.
“Làm sao có thể?” Thục Thục với Phi Phi thét lên kinh hãi.
Một cước vừa rồi của Lạc Nam là dùng Bá Lực để thi triển, Địa Đế ăn phải cũng trọng thương hấp hối, vậy mà Âu Dương Thương Lan không hề hấn gì?
“Không hổ là thứ được cả Kim Nhi tán thưởng…Bí Tự quả nhiên bất phàm!” Lạc Nam cảm thán nói ra.
“Bí Tự cũng có hạn chế nhất định…” Âu Dương Thương Lan phi thân lên thở dài, chữ “Lâm” bên trong mắt nàng đã hoàn toàn tan rã, hiển nhiên là đã đạt đến giới hạn sau khi nghênh đón một cước khủng bố của Lạc Nam.
Bất quá điều này mới khiến Âu Dương Thương Lan trở nên hưng phấn, bởi vì với cường độ công kích mạnh mẽ như vậy, Lạc Nam có thể hỗ trợ nàng nắm giữ Bí Tự Lâm còn tốt hơn cả mấy nữ Thục Phi.
Thục Phi cũng nhận ra điều này, nàng giả vờ hờn giận bĩu môi nói:
“Hứ, không làm phiền hai người liếc mắt đưa tình, bọn thiếp đi bế quan tu luyện!”
“Đa tạ…” Âu Dương Thương Lan mỉm cười: “Làm chậm trễ không ít thời gian của tỷ rồi!”
Chúng nữ có Nguyên Thạch bế quan, ba nữ Thục Phi cũng chẳng ngoại lệ, nhưng vì hỗ trợ nàng tu luyện Bí Tự Lâm mà các nàng vẫn liên tục chiến đấu mấy ngày nay.
“Người một nhà không nói lời khách khí…”
Cười khanh khách một tiếng, ba nữ nhân kéo nhau rời đi.
Nhìn theo bóng lưng tam nữ biến mất, Lạc Nam vui vẻ: “Khó thể tưởng tượng trước đây ở Hải Vực Tinh các nàng rất không hợp nhau!”
Hắn nhớ đến lần đầu tiên gặp được Thục Phi, khi đó nàng vẫn còn là Hải Vực Nữ Vương…bởi vì bị mấy nữ Âu Dương Thương Lan phá mất ngôi vị “Nữ Tiên Vương duy nhất của Hải Vực Tinh” nên thường xuyên đâm thọt, khiêu khích Bồng Lai Tiên Đảo.
Kết quả bây giờ lại trở thành tỷ muội thân thiết với chúng nữ, sẳn sàng bỏ ra thời gian và công sức trợ giúp Âu Dương Thương Lan tiến bộ.
Âu Dương Thương Lan cũng có chút thất thần, Thục Phi trải qua quá nhiều biến cố, đầu tiên là trọng thương trong trận chiến ở Quần Hùng Tinh, sau đó sắp bạo thể do hai loại Dị Thuộc Tính xung đột buộc Lạc Nam phải song tu ứng cứu, nàng trở về thế lực của mình là Vô Lượng Hải Các thì bị thuộc hạ phản bội, cuối cùng phải giải tán toàn bộ thế lực, từ đó mới gia nhập Đảo Bồng Lai.
Có lẽ tâm cảnh của Thục Phi đã lột xác và thăng hoa, mục tiêu và hoài bão cũng càng trở nên lớn hơn khi ở cùng với Lạc Nam, không còn vì cái danh Nữ Tiên Vương duy nhất Hải Vực Tinh mà sinh lòng đố kỵ.
“Haha, tất cả như vận mệnh sắp đặt vậy…” Lạc Nam ôn nhu mỉm cười: “Bằng các cách nào đó, vận mệnh cố gắng đưa các nàng đến bên cạnh ta!”
“Hừ, chỉ biết nói lời ngon ngọt…” Âu Dương Thương Lan đôi mắt đẹp liếc xéo, nhưng bờ môi đỏ thẳm lại không nhịn được nhếch lên.
Lạc Nam nhìn nàng mỹ diễm như hoa, dung nhan tuyệt thế yêu cơ có thể hút hồn bất cứ nam nhân nào, hắn không nhịn được cúi đầu hôn xuống, bàn tay đặt lên bờ mông ngạo nhân của nàng.
“Ưm…đừng làm rộn, mau mau tu luyện…” Âu Dương Thương Lan vừa thẹn vừa giận, nam nhân này không lo tu luyện còn muốn làm bậy.
“Song tu cũng là tu luyện…” Lạc Nam mơn trớn cánh môi ngọt ngào của nàng, ở bên tai thủ thỉ:
“Ta giúp nàng giải phóng toàn bộ Ma Ấn, có được tính là tu luyện không?”
“Có…” Âu Dương Thương Lan toàn thân mềm nhũn.
“Haha!” Lạc Nam cười lớn một trận, bế lấy nàng tiến vào Nam Lan Cung.
Quả thật là làm chính sự, bởi vì Ma Ấn của Âu Dương Thương Lan chỉ mới giải phóng một nửa mà thôi, sau thời gian dài thành Đế…căn cơ của nàng đã vững chắc hoàn toàn, đủ điều kiện để giải trừ toàn bộ Ma Ấn.
Đương nhiên vì lý do an toàn, Lạc Nam vẫn quyết định Song Tu…
Hơn hết, việc giữ lại Ma Ấn trong người Âu Dương Thương Lan quá mức mạo hiểm, có khả năng bị những tên hậu nhân phản bội của Tiên Ma Cung cảm ứng được, khi đó phiền phức lại xảy ra.
Đã có Vô Thượng Tiên Ma Nhãn của Nữ Hoàng, không cần giữ lại Ma Ấn để làm công cụ tìm kiếm truyền nhân Tiên Ma Cung nữa.
“Ưm…vào rồi…”
Theo một tiếng rên rỉ kiều mị cao vút, Lạc Nam một lần nữa xâm nhập thân thể mê người của Đại Đảo Chủ, bắt đầu hỗ trợ nàng.
RĂNG RẮC…
Âu Dương Thương Lan tập trung giải khai từng Mắc Xích, Bá Lực của Lạc Nam tiến qua hỗ trợ nàng, trùng kích Ma Ấn.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ma Ấn được giải phóng, một cổ Ma Đế Lực phô thiên cái địa bùng nổ mà ra, lan khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể nàng…
Thân thể Âu Dương Thương Lan nở nang trong thoáng chốc, vụ nổ khiến toàn thân nàng chấn động, nhưng nhờ đang song tu cùng Lạc Nam, áp lực mà nàng phải chịu một nửa tiến vào cơ thể hắn, giảm bớt nguy hiểm cho nàng.
Thoáng chốc, tu vi của Âu Dương Thương Lan cuồn cuộn tăng lên, thẳng tiến vào Đại Đế.
Mà Hồng Hoang Ma Văn của nàng cũng được vô số Ma Đế Lực tẩm bổ, số lượng không ngừng gia tăng một cách điên cuồng, đạt đến trọn vẹn 30 đường Văn.
Chưa dừng lại ở đó…
KENG!
Theo một tiếng Thương ngân vang trời kinh thiên động địa, mênh mông cuồn cuộn, một cổ uy áp khủng bố đến từ Âu Dương Thương Lan hàng lâm, Lạc Nam lập tức bị đẩy bay hàng ngàn mét.
Toàn bộ Linh Giới Châu lắc lư dữ dội, muốn phá toái trước cổ khí tức này, kinh động toàn bộ chúng nữ.
“Cái gì thế này?” Hắn âm thầm hoảng sợ, bởi vì trước cổ áp bách bá đạo vừa rồi, thân thể của hắn xuất hiện vô số vết rạn nứt, xương cốt kêu răng rắc, máu tươi từ lỗ chân lông phun trào, xém chút bạo thể rồi.
Điều này vô cùng kinh khủng, phải biết cường độ thân thể hiện nay của Lạc Nam sánh ngang Thiên Thể Tôn, ấy thế mà xém chút bạo liệt vì tiếp xúc với khí thế của Âu Dương Thương Lan?
Không dám chủ quan, Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Huyền Mộc và cả Thánh Mệnh Quang Minh bao trùm toàn thân, cấp tốc vận chuyển đem thương thế của Lạc Nam.
Hắn lấy ra vài chục lá Bất Tử Thụ nhai ngấu nghiến, cố gắng bình phục thương thế và quan sát Âu Dương Thương Lan.
Âu Dương Thương Lan hai mắt nhắm chặt, thân thể trần truồng của nàng lơ lững giữa không gian, tư dung và thân thể hoàn mỹ đến cực điểm, mỗi một tấc da thịt của nàng đều dụ hoặc đến trí mạng.
Tuy nhiên lúc này Lạc Nam lại không có tâm tình để thưởng thức vẻ đẹp, hắn bị luồng uy áp từ cơ thể nàng tỏa ra khiến cho kinh hãi.
Dường như mình đã thức tỉnh thứ gì đó khủng bố bên trong tận cùng Ma Ấn của nàng.
“Thì ra là như vậy…” Từ Dưỡng Hồn Châu, linh hồn Bắc Cung Hàm Ngọc tiến ra, ánh mắt rung động nhìn lấy trạng thái của Âu Dương Thương Lan.
“Nàng phát hiện điều gì?” Lạc Nam vội vàng hỏi.
“Cảm ngộ về Thương Đạo và Thương Vực chí cao…” Bắc Cung Hàm Ngọc ánh mắt lấp lóe nói:
“Xem ra vị Âu Dương Vô Song kia đã đem kinh nghiệm về Thương Đạo cả đời mình phong tồn trong Ma Ấn của nàng!”
“Âu Dương Vô Song?” Lạc Nam kinh dị.
Bắc Cung Hàm Ngọc gật đầu, ánh mắt lướt qua vẻ nể trọng nói:
“Đại Trưởng Lão của Tiên Ma Cung – Âu Dương Thương Đế - Âu Dương Vô Song, một thân thương pháp đạt đến cảnh giới xuất quỷ nhập thần, nắm giữ Cửu Tầng Thương Vực!”
“Cửu Tầng Thương Vực?” Lạc Nam toàn thân chấn động.
“Không sai!” Bắc Cung Hàm Ngọc trịnh trọng gật đầu, nhìn trạng thái của Âu Dương Thương Lan nói:
“Xem ra vị Thương Đế này không để lại Pháp Bảo cho hậu nhân, không để lại Ma Vật cho hậu nhân, cũng không để lại Thần Thông cho hậu nhân…”
“Nhưng thứ hắn truyền thụ còn kinh khủng hơn những thứ trên rất nhiều, đó là cảm ngộ và kinh nghiệm tu luyện Thương Đạo và Thương Vực cả đời của hắn!”
“Phải biết, để phong ấn những thứ đó vào cơ thể một đứa trẻ không hề đơn giản, tiêu hao cực kỳ to lớn, thực lực của vị Âu Dương Thương Đế sẽ suy yếu một phần sau khi làm như vậy…”
“Nhưng lợi ích hắn mang đến cho Âu Dương Thương Lan là vô pháp tưởng tượng, rút ngắn rất nhiều bước ngoặc trên con đường Thương Đạo của nàng…”
“Lúc này Âu Dương Thương Lan đang được chìm đắm trong trạng thái Cửu Tầng Thương Vực, dù chỉ là một hơi ngắn ngũi nhưng sau này muốn khai mở Thương Vực sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, chẳng trách vừa rồi xém chút mình đã bị bạo thể…
Bởi vì khí tức Cửu Tầng Thương Vực quá mức kinh khủng, dù chỉ là một tia do Âu Dương Vô Song để lại cho hậu nhân dùng để cảm ngộ cũng không phải thứ hắn có thể chống lại.
Trước ánh nhìn chăm chú của Lạc Nam, khí tức Cửu Tầng Thương Vực bắt đầu tiêu tán, Linh Giới Châu ổn định trở lại.
Âu Dương Thương Lan mở ra đôi mắt đẹp, cả người chậm rãi từ không trung rơi xuống.
Lạc Nam vội vàng chạy đến tiếp nàng, lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán mỹ nhân, ân cần hỏi:
“Nàng sao rồi?”
Âu Dương Thương Lan nhếch môi, hai mắt hừng hực chiến ý nhìn lấy hắn:
“Thiếp cảm thấy mình hiện tại có thể chiến được chàng!”
Lạc Nam nhìn nàng biểu lộ tự tin, vẻ đẹp kinh tâm động phách.
Trong lòng hắn rung động, cười hắc hắc đầy xấu xa nói:
“Là chiến trên giường!”
Trong tiếng rên rỉ bất mãn của Âu Dương Thương Lan, hắn lại đem nàng đè xuống.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]