“Keng, bắt đầu dung hợp Hỗn Độn Thủy Khí và Linh Giới Châu!”
Một luồng lực lượng tinh khiết đến cực hạn, mang theo Thủy Hệ thuộc tính nồng đậm không cách nào để hình dung từ cơ thể Lạc Nam cấp tốc mà ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, toàn bộ Linh Giới Châu chấn động dữ dội, kinh động toàn bộ không gian.
“Thiếu gia, có chuyện gì?”
Bên trong Ỷ Vân Cung, Ỷ Vân đang bế quan cũng bị biến cố làm cho giật mình tỉnh lại, thân thể thon dài thành thục xuất hiện, chân đạp không trung như tiên tử không nhiễm bụi trần, chỉ thoáng chốc đã tiến đến bên cạnh Lạc Nam.
Trong ánh mắt long lanh của nàng mang theo tò mò nhìn về phía hắn.
“Haha, chỉ tiếc Vô Ảnh đang bận, nàng cùng ta chứng kiến nhà của chúng ta thăng cấp đi!” Lạc Nam cười một tiếng, ôm lấy vòng eo mềm mại như rắn nước của Ỷ Vân.
“Vâng!” Ỷ Vân dịu dàng tựa đầu vào lòng hắn, chỉ cần có nam nhân này ở bên cạnh, những thứ khác ra sao cũng được.
Trong ánh mắt chăm chú của hai người, Linh Giới Châu bắt đầu lột xác…
Thủy Hệ Tiên Khí bắt đầu trở nên nồng đậm, dần dần sánh ngang Mộc Hệ và Hỏa Hệ, hai loại Tiên Khí vốn nồng đậm nhiều nhất Linh Giới Châu.
ẦM ẦM ẦM…
Biển cả gào thét mênh mông thành lập, sóng biển êm ái hòa nhập cùng Cực Lạc Hải, phạm vi đại hải cấp tốc mở rộng, nước biển trong veo không một tạp chất, bờ cát trắng tinh khiết, gió biển mát dịu, san hô hùng vĩ hình thành…Thủy Tinh Cung nằm giữa đại dương, cao quý không thể tả.
Một đám Hải Yêu cấp thấp có vẻ ngoài xinh đẹp trước đây do Côn Minh Nguyệt thả vào Hoan Lạc Hải để gia tăng sinh động hưng phấn hò reo, thích thú bơi lội trong lòng biển.
So với Hoan Lạc Hải chỉ là Biển nhân tạo thì đại dương hiện tại mới thể hiện đúng chất của nó, hùng vĩ, mênh mông…không phải một kiện pháp bảo kiến trúc như Hoan Lạc Hải có thể so sánh.
Đại Hải chỉ là một phần, các loại cảnh vật khác vẫn đang hình thành không có dấu hiệu dừng lại…
Ao hồ, sông suối…thác nước…
Mạch nước ngầm mang theo lực lượng phong phú, mặt đất thiếu sức sống trở nên màu mỡ, dồi giàu chất dinh dưỡng…
VÙ VÙ VÙ…
Nước…luôn là thứ không thể thiếu trong sự phát triển của thực vật…
Hỗn Độn Thủy Khí gia nhập, lực lượng của nó phần nào được các loại Tiên Dược trong Linh Dược Điền hấp thu…
Nhân Sâm Triệu Năm hiếm thấy từ bộ dạng con thỏ hóa thành củ sâm cắm rể xuống mặt đất, hưng phấn hấp thụ nguồn nước mới mẻ dâng trào…
Nhân Sâm Triệu Năm hiện tại đã là Ngọc Cấp Cực Phẩm Tiên Dược, thời gian qua nó liên tục hưởng thụ rất nhiều chỗ tốt, lại sinh tồn trong Gia Tốc Trận, cảm thấy năm xưa được đi theo Lạc Nam may mắn nhất trong đời.
So với Nhân Sâm Triệu Năm, hai thứ càng khiến Lạc Nam mừng rỡ chính là Cửu Diệp Liên Hoa với Bất Tử Thụ.
Hấp thu Thủy hệ thuộc tính cường đại từ Hỗn Độn Thủy Khí, Cửu Diệp Liên Hoa rốt cuộc mọc ra một cánh hoa hoàn toàn mới, mặc dù vẫn còn nhỏ hơn các cánh hoa còn lại…nhưng ít nhất cũng đã khôi phục phần nào.
Lần trước Lạc Nam phục dụng một cánh hoa, số cánh Hoa chỉ còn lại 3 cánh…lúc này một lần nữa trở lại 4 cánh, là dấu hiệu đáng mừng.
Phải biết mỗi một cánh của Cửu Diệp Liên Hoa đều là bảo vật cứu mạng, ngay cả Linh Hồn trọng thương cũng có thể khôi phục…đủ thấy sự trân quý của nó.
Một cánh hoa nhỏ nhoi chính là bảo vật vô giá.
So với Cửu Diệp Liên Hoa, Bất Tử Thụ hưởng lợi càng nhiều hơn.
Thân là Thần Thụ, tốc độ hấp thu và tranh đoạt năng lượng của nó không phải Cửu Diệp Liên Hoa có thể so sánh, chỉ thấy nhánh cây năm xưa Lạc Nam cắt xuống dùng để trị thương cho Việt Long Tinh Cầu đã khôi phục trở lại.
Thân cây cao hơn, cành lá sum xuê, số lượng lá của Bất Tử Thụ đạt đến gần ngàn rồi…nhánh cây cũng có hơn chục.
Mỗi một nhánh cây này ẩn chứa năng lượng sinh mệnh có thể cứu trị một tiểu thế giới đấy, nếu truyền ra ngoài không biết sẽ gây nên oanh động lớn đến mức nào.
Mặc dù khoảng cách để Bất Tử Thụ trở thành đại thụ còn kém rất xa, tuy nhiên Bất Tử Thụ lúc này cũng đã cao gấp ba lần người trưởng thành, xem như không tệ rồi.
Được như vậy phần lớn công lao nhờ vào Hỗn Độn Thủy Khí, nhưng đừng quên từng đống từng đống lớn Tiên Thạch chất chồng như núi dưới gốc cây, phần lớn tài sản của Lạc Nam đều dồn vào bồi dưỡng nó, không phát triển mới là chuyện lạ.
So với tên Tiên Tôn năm xưa đặt bẫy tu sĩ hạ giới để làm phân bón cho Bất Tử Thụ, Lạc Nam dùng toàn Tiên Thạch Cực Phẩm bồi dưỡng…rõ ràng xa xỉ hơn rất nhiều.
Dù sao phần lớn Tiên Thạch đều là lấy được từ Nhẫn Trữ Vật của người khác, hắn cũng không tiết kiệm làm cái gì…
“Keng, Thành Công Dung Hợp…Linh Giới Châu đạt đến Tôn Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo!” Âm thanh Hệ Thống vang lên bên tai.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, Tôn Cấp đã rất không tệ…như vậy dù ngày sau hắn có đặt chân lên Vương giới cũng không lo có Tiên Vương phát hiện bí mật Linh Giới Châu.
Linh Giới Châu đạt đến Tôn Cấp, như vậy chỉ có Tiên Tôn tìm kiếm mới phát hiện sự tồn tại của nó, đủ trở thành con bài bảo vệ tính mạng cho Lạc Nam tung hoành Vương giới.
“Đây là…thần tích sao thiếu gia?” Ỷ Vân ngơ ngác nhìn không gian biến hóa, môi đỏ hé mở không sao khép lại được.
Biển cả hình thành, dời non lấp biển, vạn vật tươi tốt, đặc biệt thân là một Thủy Hệ Tu Sĩ, Ỷ Vân rõ ràng cảm nhận được Thủy Hệ Tiên Khí gia tăng hơn trước đó gấp nhiều lần, những chuyện này ở trong mắt nàng thật sự khó có thể tin được.
“Là Linh Giới Châu tăng cấp, chỉ tiếc nhà của chúng ta quá rộng…mà nhân số lại quá tiêu điều!”
Lạc Nam trong mắt xuất hiện chút cô đơn, nếu có U Quỳnh, Linh Lung cùng với Côn Minh Nguyệt ở đây…đối với sự biến hóa của Đại Dương…tin tưởng các nàng ấy sẽ rất thích thú.
“Thu nhỏ lại chút đi!” Lạc Nam hướng Linh Giới Châu hạ lệnh.
ẦM ẦM ẦM…
Theo ý muốn của hắn, thế giới nhanh chóng thu nhỏ, cảnh vật rút gọn,…trong thoáng chốc không gian trong Linh Giới Châu rút lại bằng một cái Ngọc Tiên Môn.
Hải dương lúc này cũng chỉ như một cái hồ lớn…
Ỷ Vân cảm nhận được tâm tình của hắn, nàng đồng cảm ôm chặt eo nam nhân, dùng hơi ấm của mình xoa dịu cô đơn trong lòng hắn.
Hai người vô thanh thắng hữu thanh cảm nhận nhịp tim đập của nhau, trầm mặc hồi lâu…Lạc Nam mới tán thưởng nhìn Ỷ Vân cười nói:
“Tu vi lại tiến bộ rồi? rất không tệ!”
Ỷ Vân mỉm cười lắc đầu: “Thiếp được chàng cung cấp tài nguyên, cung cấp Công Pháp…nếu ngay cả tu luyện cũng không xong thì thật quá mất mặt, chỉ bất quá…thiếp gần đây tu luyện Chiếm Thân Pháp gặp bình cảnh rồi!”
Ỷ Vân gần đây cùng lúc tu luyện Đoạt Mệnh Quyết và Chiếm Thân Pháp, nàng nhận thấy mình gặp bình cảnh tại Chiếm Thân Pháp rồi.
“Ồ? Vì sao?” Lạc Nam có chút kinh ngạc hỏi, Chiếm Thân Pháp lẽ ra cực kỳ phù hợp với Ỷ Vân mới đúng chứ?
Ỷ Vân ôn nhu đáp: “Chiếm Thân Pháp cần thực hành nhiều hơn lĩnh ngộ, ở trong này thiếp mặc dù đã nhập môn Chiếm Thân Pháp, nhưng lại không có đối tượng để chiếm thân, muốn tiếp tục tiến triển rất khó!”
“Là ta suy nghĩ thiếu chu đáo!” Lạc Nam hiểu rõ gật đầu.
Khác với đa số loại công pháp, Chiếm Thân Pháp chủ yếu là một môn công pháp phụ trợ khả năng chiếm lấy thân thể và ngụy trang, Ỷ Vân một thân một mình tu luyện, chẳng có đối tượng để thực hành chiếm lấy cơ thể...không gặp phải bình cảnh mới là chuyện lạ.
Bất quá muốn có đối tượng thực hành thật sự không dễ, Lạc Nam cũng không thể đi bắt cóc người khác trở về đây làm túi da cho Ỷ Vân tu luyện.
“Được rồi, tạm thời nàng bỏ Chiếm Thân Pháp qua một bên…có muốn lập tức trở thành Ngọc Tiên hay không?” Lạc Nam cười hỏi.
Mặc dù tu vi của nàng gần đây tiến bộ không tệ…nhưng Tu Tiên khó khăn hơn Tu Chân rất nhiều, tu vi càng lên cao tiến bộ càng khó, khoảng cách với Ngọc Tiên còn xa vạn dặm.
Bất quá xuất phát từ lòng tin mù quáng đối với Lạc Nam, Ỷ Vân không chút chần chờ gật mạnh đầu nói: “Thiếp muốn!”
Nhiều lần nhìn Lạc Nam trọng thương xuất hiện đã khiến Ỷ Vân hận bản thân mình yếu kém không thể giúp gì cho hắn.
Lại thêm gần đây có Thiên Vô Ảnh tiến bộ vượt bậc, liên tục thay Lạc Nam ngăn địch khiến Ỷ Vân vừa hâm mộ vừa ước ao.
Nếu có thể trở thành Ngọc Tiên ngay lập tức, Ỷ Vân đương nhiên nguyện ý…không vì gì khác, chỉ vì thay Lạc Nam tiêu diệt mọi chướng ngại vật trên đường đi của hắn mà thôi.
Nàng là nữ nhân thành thục, lăn lộn từ hạ giới lên Tiên giới…thông minh và bản lĩnh có đủ, trong những trường hợp thế này không cần khách khí với nam nhân của mình làm gì.
“Theo ta!” Lạc Nam khá hài lòng với biểu hiện của Ỷ Vân.
Không khách sáo chứng tỏ nàng đã xem hắn là người một nhà…cũng giống như chúng nữ trước đây, chưa từng khách khí bất cứ thứ gì với hắn, ngược lại còn làm nũng đòi hỏi.
Hắn mang Ỷ Vân vào trong Ỷ Vân Cung, ra hiệu nàng khoanh chân ngồi trên giường nệm.
“Thả lỏng toàn thân, đừng chống cự…sư phụ Kim Nhi sẽ cách không dùng lực lượng để truyền thụ cho nàng, giúp nàng đột phá Ngọc Tiên!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Ỷ Vân toàn thân chấn động, hướng về hư không kính cẩn chắp tay: “Ỷ Vân đội ơn Kim Nhi tiền bối!”
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm buồn cười, chỉ sợ trong lòng Ỷ Vân lúc này Kim Nhi đã trở thành nhân vật thần thánh không gì không làm được.
“Hệ Thống, dùng Ngọc Tiên Quán Đỉnh vào Ỷ Vân!”
Trong ánh mắt chờ mong của hai người, một cổ lực lượng vô hình đột nhiên hóa thành hai cái bàn tay trong suốt đặt lên tấm lưng trần mềm mại của Ỷ Vân.
OÀNH!
Năng lượng bùng nổ, toàn thân Ỷ Vân kịch chấn, y phục đang mặc trên thân hóa thành tro bụi, cơ thể ngọc ngà trần truồng không chút tỳ vết hiện hữu ra ngoài.
Ỷ Vân cũng không cảm thấy xấu hổ, khoanh chân ngồi xếp bằng, tập trung cao độ nhắm chặt đôi mắt đẹp, nàng cảm nhận được vô số năng lượng tinh khiết tiến vào cơ thể mình.
Những năng lượng này khổng lồ quá mức tưởng tượng, lại không có chút tác động tiêu cực nào đến cơ thể nàng.
Đoạt Mệnh Quyết vô thức vận chuyển, không ngừng tiêu hóa năng lượng tiến vào, ngay cả Đoạt Sinh Đàm Thủy cũng hưng phấn hò reo, bởi vì nguồn năng lượng kia vậy mà trực tiếp gia tăng sức mạnh của nó.
“Vì để đảm bảo tính an toàn nên quá trình Quán Đỉnh sẽ diễn ra từ tốn, Ỷ Vân cần một khoảng thời gian để tiêu thụ!” Kim Nhi đánh giá tình huống nói.
Lạc Nam gật đầu, ôn nhu ngắm nhìn Ỷ Vân thêm một chút…xoay người rời khỏi Ỷ Vân Cung.
…
Ngồi trên đỉnh Cung Đình Thụ…
“Thất Sắc Lôi Kiếp, ra đi!”
XOẸT!
OÀNH!
Không có mây đen, không có bão tố, Thất Sắc Lôi Kiếp ở trên thiên không dữ tợn hình thành, Lôi đình che phủ thiên địa, cũng may Linh Giới Châu vừa thăng thành Tôn Cấp Pháp Bảo nên chẳng hề hấn gì.
Lôi Kiếp bảy màu lấp lóe sáng rực cả vùng trời, lại mang theo khí tức sát phạt và phẫn nộ như thiên uy, cực kỳ kinh khủng.
Thất Sắt Lôi Kiếp xuất hiện, Kiếp Lôi Đỉnh trong Đan Điền của Lạc Nam rung lên vì hưng phấn, Ngũ Sắc Lôi Kiếp cùng Vạn Kiếm Lôi thét gào phá thể mà ra, vô số Lôi Kiếm Ngũ Sắc khiêu khích đâm thẳng lên trời cao.
OÀNH!
Thất Sắc Lôi Kiếp giáng lâm, trực tiếp oanh tạc Vô số thanh Ngũ Sắc Lôi Kiếm thành hư vô…đủ thấy sự mạnh mẽ của nó.
“Hợp Đỉnh!” Lạc Nam hưng phấn cười to, Bá Đỉnh dung hợp hoàn tất…
“Nhân cơ hội này dùng Thất Sắc Lôi Kiếp luyện thể, đây là lực lượng khó được!” Kim Nhi hưng phấn cười nói.
“Xém chút quên mất!” Lạc Nam cười ha ha, phi người lên cao gào thét: “Đánh xuống đi, để ta cảm nhận độ mạnh mẽ của ngươi!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG
Lôi Kiếp như bị chọc giận rốt cuộc hàng lâm, không chút do dự nào oanh tạc trực diện vào người Lạc Nam.
PHỐC…
Lạc Nam bị chấn đến hộc máu liên tục lùi bước, y phục nát vụn…trong quá trình này hắn không hề dùng đến bất kỳ thứ gì để phòng ngự, ngay cả Sinh Mệnh Huyền Mộc cùng Niết Bàn Linh Thủy cũng áp chế xuống.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Kiếp Lôi tiếp tục hàng lâm, da thịt, cốt cách, máu huyết của Lạc Nam bắt đầu bị tác động, nát be nát bét…
Trong quá trình này, mọi thứ diễn ra hết sức tự nhiên...Lạc Nam dùng toàn bộ cơ thể đón đỡ Thất Sắc Lôi Kiếp…
Mỗi một tia Lôi Kiếp đánh xuống, sau khi rèn luyện thể phách cho hắn, sau đó tiến vào bên trong rèn luyện cốt cách, rèn luyện lục phũ ngũ tạng, cuối cùng mới bị Bá Đỉnh hấp thu hóa thành Lôi Tiên Lực.
“Hộc…hộc…hộc…hộc
Quá trình diễn ra dài đằng đằng, Lạc Nam lúc này đã như tấm giẻ lau sàn lún sâu vào trong lòng đất…
Hắn biến cơ thể mình thành một khối ngọc thô cần được rèn giũa, dùng Thất Sắc Lôi Kiếp rèn giũa.
Máu me be bét, đầu tóc rối bời, xương cốt lộ ra, nhìn không ra hình dạng nhân loại…
Mặc dù như vậy, nhưng ánh mắt Lạc Nam lại hưng phấn cực kỳ, tràn đầy tia sáng chói lọi…
RỐNG
Như bị sự ngoan cường của Lạc Nam chọc giận, toàn bộ Kiếp Lôi bên trên bầu trời gầm thét dung hợp cùng một chỗ, chúng nó hóa thành một Cột Sét duy nhất, mang theo thiên nộ đánh xuống.
Một kích cuối cùng, Lạc Nam cắn chặt răng đón đỡ, trong lòng lẩm bẩm: “Mọi thứ đều có cái giá của riêng nó!”
ĐÙNG!
PHỐC…
Da thịt chia năm xẻ bảy, đầu lâu lộ ra ngoài, xương sọ trắng phếu chỉ còn hai con mắt một đen một trắng khảm nạm vào bên trong.
Mặc dù thê thảm như lệ quỷ, nhưng khóe miệng của Lạc Nam lại đang cong lên…
Hắn đang cười…
Nụ cười của sự hưng phấn…
Bởi vì lúc này, toàn bộ Thất Sắc Lôi Kiếp đã và đang ầm ầm càn quét trong cơ thể hắn, sau đó bị Bá Đỉnh thô bạo hấp thu sạch sẽ không còn…
Tu vi đình chỉ đã lâu ở biên giới Cực Tiên lấy một tốc độ bá đạo tiến mạnh mà lên…
Cơ thể nát bấy chậm rãi khôi phục, mang theo một nguồn năng lượng dồi giàu mới, một sức phòng ngự mới…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]