Băng Lam Tịch chỉ cảm thấy toàn thân đau nhứt dữ dội, máu huyết trong người khó khăn không thể lưu động, linh khí cũng trở nên khó thể hấp thu…
Thời gian trôi qua, đột ngột có sự chuyển biến tốt đẹp, nơi tư mật của nàng như có gì đó xâm nhập, vô tận linh khí tiến vào, chữa trị từng vết thương trên thân thể nàng, đem băng giá bức ra bên ngoài…
Không biết qua bao lâu, một tia thanh minh trở lại trong trí óc, lông mi dài nhẹ nhàng rung động, đôi mắt xinh đẹp nhẹ nhàng mở ra…
Đập vào tầm nhìn của nàng là gương mặt nam nhân quen thuộc đang phủ đầy nhu tình…
Hai người đang nằm trên giường tại Băng Tịch Cung của nàng, bầu không khí hơi mát lạnh…
Băng Lam Tịch hoảng hốt, bởi vì hai người đang trần truồng ôm ấp nhau, xúc cảm da thịt khiến nàng say đắm…
“Ưm…”
Chợt dưới âm đạo truyền đến cảm giác khác thường khiến nàng không nhịn được rên rỉ nỉ non một tiếng, vội vàng dùng thần thức quan sát…
Một cây côn thịt nóng hỏi cứng cáp cắm sâu vào tận cùng lỗ nhỏ của nàng, hai mép môi hồng tách ra ôm sát lấy thân côn, hạt châu ngọc đỏ hỏng ướt át, thảm cỏ non đen tuyền tô điểm khu vực màu hồng phấn đó, hết sức gợi tình…
Trong đầu Băng Lam Tịch oanh một tiếng, nước mắt tràn ra ngoài cắn mạnh vào ngực hắn, đột nhiên khóc tu tu:
“Chàng khi dễ thiếp, lần đầu của chúng ta mà thiếp chẳng hay biết gì cả, huhu…”
Lạc Nam cười khổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2830618/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.