Nhìn Ái Tâm một mặt còn đang ngơ ngác, biểu cảm khó tin nhìn mình, Lạc Nam tạm gác Huyết Mạch sang một bên, ho khan hỏi:
“Phụ thân nàng có bao nhiêu thê thiếp?”
Ái Tâm lườm liếc nhìn hắn, vô thức trả lời: “Ba người, ngoại trừ mẫu thân ta còn có hai dì…”
Lạc Nam sắc mặt giật giật, vốn tưởng một tu sĩ Luyện Hư Viên Mãn lại có địa vị như Ái Chấn phải thê thiếp thành đàn mới đúng, nào ngờ chỉ có 3 vị phu nhân…
Bất quá hắn vẫn da mặt dày nói:
“Đó là nhạc phụ đại nhân ông ấy chỉ tìm được 3 chân ái của đời mình…mà nàng cũng biết rồi đó, chân ái của đời ta hơi bị nhiều một chút haha”
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của tên này, Ái Tâm giận đến nghiến răng, bầu không khí lãng mạn trước đó hoàn toàn biến mất…
“Ai là nhạc phụ chàng? Đừng nhận vơ…” Ái Tâm hừ lạnh một tiếng, vốn nàng đợi trời vào đêm mới lẻn lên này cùng hắn, hy vọng bồi đắp một chút tình cảm đấy, nào ngờ…
“Đương nhiên là phụ thân nàng? Còn ai vào đây nữa?” Lạc Nam thản nhiên cười cười, nàng đã vào tròng đừng mong thoát khỏi…
“Đừng nằm mơ! thiếp chỉ biết Luyện Khí, không đủ tâm trí để tranh giành tình nhân…” Ái Tâm phi một tiếng, nàng ghét nhất là người một nhà vì muốn tranh sủng mà luôn rắp tăm làm hại lẫn nhau, đó là đạo lý mà mẫu thân dạy dỗ từ nhỏ…
Mẫu thân nói rằng một nam nhân có quá nhiều nữ nhân, thì nữ nhân của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2830610/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.