Lạc Nam giật nảy người, vốn hắn chỉ cảm giác được khí tức của Linh Lung tiếp cận…nhưng vì trước đây từng ân ái trước mặt nàng rồi nên cũng mặc kệ mà nằm ôm ấp nhau với U Quỳnh…
Nào ngờ một âm thanh nữ tử xa lạ vang lên, quả thật là rợn cả tóc gáy…
Chưa kể đây là Linh Giới Châu của hắn, có nữ nhân khác vào bao giờ sao hắn lại không biết?
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam vội vàng bật người dậy, dùng tốc biến lôi kéo Linh Lung ra sau lưng mình, đề phòng nhìn nữ nhân kia…
Không để ý không nói, vừa nhìn thấy nàng, lập tức trở nên thất thần…
Một vẻ đẹp hiện đại của nữ nhân phương Đông…
Mái tóc xanh mướt như đại dương bao la, khác với màu xanh như bầu trời của Yên Nhược Tuyết…có một loại mỹ cảm thuộc về riêng nàng…
Mắt to lúng liếng như hải trân châu, mũi cao thẳng nhỏ xinh, đôi môi đỏ hồng chúm chím…gương mặt ẩn chứa nét ngây dại hồn nhiên…khác xa so với thân hình như yêu nữ của nàng…
Một thân áo da xanh dương ôm sát lấy cơ thể…
Bộ ngực nẩy nở thậm chí vượt qua cả Nguyệt Kỳ và Tử Âm, chỉ còn thiếu một chút là sánh vai cùng sư phụ Võ Tam Nương…
Vòng eo như lá liễu, lại thon gọn săn chắc linh động, hút hồn đến cực điểm…
Đôi chân dài miên mang khiến Lạc Nam hận không thể dùng từng gang tay ước tính chiều dài của nó…mông tròn vểnh cao khiêu khích, được làn y phục da ôm sát loáng thoáng xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2830592/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.