Chương trước
Chương sau
“Cái tên đáng ghét này, ngươi lại đem hình xăm dịch chuyển đi đâu?”

Bên trong Đông Hoa Cung, Vân Duyên gò má muốn bóc hỏa lôi kéo Lạc Nam sang một góc vắng thì thào trách cứ.

“Ta đâu có biết a.” Lạc Nam lựa chọn giả ngu.

“Hừ, vừa rồi rõ ràng đã lên bắp tay, vì sao hiện tại trở về vị trí cũ?” Vân Duyên giận đến mức giậm chân.

“Khà khà, cái này sư muội đi tìm sư phụ mà hỏi, ta làm sao biết?” Lạc Nam vu vơ cười nói.

“Im miệng, rõ ràng ngươi có biện pháp hóa giải cho ta.” Vân Duyên bực bội.

Với trí tuệ của nàng, thậm chí đã suy đoán đến mức độ Lạc Nam và Đông Hoa Chí Tôn hợp tác chơi xấu mình, nhưng nếu thật sự là như thế thì đồng nghĩa với nàng đã bị hắn thấy hết, điều này quá mức khó chấp nhận, Vân Duyên không muốn tin tưởng.

“Cẩn thận nó lại chạy đi chỗ khác thì nguy to đấy.” Lạc Nam nghiêm trang nhắc nhở.

Thật ra hình xăm đó là do hắn dùng Bất Hủ Kinh Văn khảm lên, việc điều khiển Bất Hủ Kinh Văn chẳng phải chỉ cần một ý niệm của hắn là được? thậm chí xóa bỏ hoàn toàn cho nàng.

Bất quá mang theo tâm tình thú vị, Lạc Nam ưa thích đặt ở nơi như thế để trêu chọc sư muội của mình.

Rơi vào đường cùng, Vân Duyên không thể làm gì khác hơn ngoài ném cho hắn ánh mắt hình viên đạn.

Nàng thật sự bị dọa sợ, chẳng may cái hình xăm đó chạy đến trên mặt của nàng hay một nơi còn nhạy cảm hơn bờ mông, vậy thì nàng lại khóc không ra nước mắt a.

Trong lúc huynh muội hai người thì thầm to nhỏ, hai vị mỹ phụ nhân của Đông Hoa Cung đã gọi Lạc Nam tiến vào.

Bên trong võ trường lớn của Đông Hoa Cung, ngoại trừ Ngọc Phù Dung và các thuộc hạ dưới trướng của Vân Duyên với vai trò khách nhân, tất cả mỹ nhân của Đông Hoa Cung từ trên xuống dưới đều đã tập hợp đầy đủ.

Thu hút sự chú ý của Lạc Nam là hai thân ảnh trước đó chưa từng nhìn thấy.

Đầu tiên là một hư ảnh tiểu la lỵ mờ mờ ảo ảo, cực kỳ xinh xắn đáng yêu, trên thân mặc váy ngắn thêu hoa, tóc thắt thành hai bím, nhìn qua như tiểu thiên sứ, phấn nộn vô cùng.

Kế đến lại là một mỹ nhân nhìn qua tuổi chừng ba mươi, nhìn thấy nàng lần đầu tiên…trong đầu ngươi liền không tự chủ xuất hiện bốn chữ “hồng nhan họa thủy”.

Khoác trên thân một bộ váy dài màu đen như muốn giấu đi thân thể nhưng lại thất bại, những chỗ cần lồi thì vẫn lồi ra, những nơi cần lõm thì vẫn lõm vào, đường cong uyển chuyển, đôi chân dài miên man, vòng eo như xà nữ uốn éo không xương, da trắng hơn cả tuyết, thịt nở nang đầy đặn.

Mi cong nhẹ chớp, mày liễu khẽ cau, sóng mắt lưa chuyển, mũi quỳnh má đào, bờ môi đỏ thẳm hé mở để lộ hàm răng ngọc ngà đều đặn vô cùng quyến rũ.

Mặc dù nhìn thoáng qua thì hai mỹ nhân một lớn một nhỏ này không có chút nào nguy hiểm, nhưng Lạc Nam không xem nhẹ chút nào, ngược lại nghiêm nghị thốt lên:

“Khí Linh của Đông Hoa Cung và Vĩnh Hằng Thuộc Tính?”

“Ánh mắt không tệ.” Một vị mỹ phụ nhân Thánh Đế tối đỉnh ứng tiếng:

“Bọn họ một người là Tiểu Hoa khí linh của Đông Hoa Cung, một người khác là Lôi Nữ…”

Toàn bộ Đông Hoa Cung đồng thanh: “Muốn kế vị ngôi Cung Chủ, phải thông qua khảo nghiệm của hai vị này, bởi lẽ bọn họ là nhân vật thân tín nhất của Cung Chủ.”

Lạc Nam vuốt cằm, tiểu nha đầu vài tuổi xinh xắn đáng yêu kia chính là Khí Linh tên Tiểu Hoa của Đông Hoa Cung, còn vị mỹ nhân hồng nhan họa thủy chính là hiện thân của Vĩnh Hằng Lôi, tên gọi Lôi Nữ.

Rõ ràng Lôi Nữ là nhân vật có cấp độ tiệm cận Tổ Hỏa Khí Tôn của Đúc Kiếm Sơn Trang, thuộc dạng Vĩnh Hằng Thuộc Tính đã có thể hóa hình, bất quá rõ ràng còn trẻ hơn rất nhiều, chiến lực chắc cũng sẽ kém hơn.

Dù sao thì Tổ Hỏa Khí Tôn sợ rằng so với Đông Hoa Chí Tôn còn lớn hơn rất nhiều, muốn Lôi Nữ già như hắn và mạnh như hắn là không thực tế.

“Ngươi là truyền nhân được mẫu thân lựa chọn sao?” Tiểu Hoa chớp chớp mắt đánh giá Lạc Nam.

“Phốc, mẫu thân?” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm.

“Chính là Đông Hoa Chí Tôn đó.” Tiểu Hoa chống nạnh, bất mãn nói:

“Ta là do người thu thập nguyên liệu luyện chế mà thành, còn được người bồi dưỡng đến khi có được linh trí, không phải mẫu thân thì là cái gì?”

“Ừm, vậy ngươi có thể gọi ta là phụ thân.” Lạc Nam thuận miệng đáp.

“Cái quỷ gì?” Một đám mỹ nữ trừng mắt nhìn.

“Khụ khụ, nhầm…nhầm…gọi ta là đại ca.” Lạc Nam nhanh chóng đính chính.

“Hừ, không đứng đắn chút nào.” Lôi Nữ lạnh lùng cất giọng, thanh âm trong trẻo không chút tạp chất:

“Bất quá như thế càng khẳng định ngươi quả thật là truyền nhân của nàng, bởi vì nàng vốn không phải loại người nghiêm chỉnh.”

Lạc Nam sững sờ, sau đó đồng cảm gật đầu, tính cách của Đông Hoa Chí Tôn có thể nói là hơi điên một chút, cũng chẳng phải loại người cư xử theo mức bình thường.

Không muốn chúng nữ liên tưởng nhiều đến lời vừa rồi, hắn đánh trống lãng:

“Khảo nghiệm thế nào đây?”

“Rất đơn giản, ngươi đánh bại chúng ta là được.” Khí linh Tiểu Hoa nãi thanh nãi khí lên tiếng:

“Đánh chúng ta tâm phục khẩu phục, chúng ta sẽ công nhận ngươi.”

“Không thành vấn đề, là hai nàng cùng lên hay lần lượt từng người?” Lạc Nam gật gù hỏi.

“Cuồng vọng.” Hai nữ nhân bất mãn hừ một tiếng.

Các nàng dù sao một người cũng là Chí Bảo, một người có chiến lực Chí Tôn, kết quả tên tiểu tử Thánh Vương này còn muốn lấy một địch hai.

“Không phải ta có ý xem nhẹ các nàng, ta chỉ muốn chứng minh lý do sư phụ lựa chọn ta mà thôi.” Lạc Nam chân thành nói.

Nghe hắn biểu lộ, sắc mặt mấy nữ cũng nhẹ dịu lại, các nàng cũng muốn xem thử sâu cạn của Lạc Nam nằm ở mức độ nào.

“Tốt, nếu là như thế…hai chúng ta đồng loạt xuất thủ, đây là do ngươi lựa chọn.” Lôi Nữ hạ quyết định.

“Ra tay đi!” Lạc Nam trịnh trọng nói.

Ngay lập tức, toàn bộ người đang có mặt rút lui khỏi quảng trường, giữ khoảng cách để sự tồn tại của mình không làm ảnh hưởng đến trận chiến.

Đám người Viên Hồng Ma, Tiểu Hầu Nhi, Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân nghiêm nghị nhìn chằm chằm, bọn hắn hiểu rằng hiếm có cơ hội tận mắt chứng kiến trận đấu của một yêu nghiệt, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

Vân Duyên có cảm giác rằng khi chiến đấu với mình thì nam nhân này vẫn ôm tâm tình đùa giỡn, giống như lấy tư cách sư huynh khảo nghiệm sư muội vậy.

Nàng muốn xem hắn khủng bố đến mức nào, liệu có sánh bằng những yêu nghiệt hàng đầu mà nàng từng chứng kiến hay không.

Lạc Nam trong lòng hạ quyết tâm, hắn sẽ tự thân chiến đấu, không dùng đến ưu thế áp đảo từ Binh Nhân Tộc hay Trang Giấy Hoàng Kim.

Dù rằng hiện tại Trang Giấy Hoàng Kim đã trọng thương, không đủ khả năng cường thế cướp đoạt Vĩnh Hằng Thuộc Tính có chiến lực của Chí Tôn, nhưng dù nó đang ở thời kỳ toàn thịnh thì Lạc Nam cũng sẽ không dùng đến nó.

Bởi vì hắn muốn giành sự tôn trọng cho Tiểu Hoa và Lôi Nữ, các nàng là tồn tại gắn bó với sư phụ Đông Hoa, không thể lợi dụng ưu thế của Binh Nhân Tộc mà mang ra áp chế được.

“Khảo nghiệm bắt đầu.” Mỹ phụ nhân Thánh Đế tối đỉnh cao giọng quát.

Tiểu Hoa cùng Lôi Nữ nhìn nhau gật đầu, không muốn cho Lạc Nam bất cứ cơ hội nào.

Hắn đã tôn trọng các nàng, vậy thì các nàng cũng phải dùng toàn lực để thể hiện sự tôn trọng hắn.

Nếu hạ thủ lưu tình trong cuộc chiến này, vậy chính là xem nhẹ đối phương.

Ngay lập tức, Tiểu Hoa vươn ra bàn tay nhỏ nhắn hướng về Lạc Nam siết chặt.

RĂNG RẮC.

Không gian bên trong Đông Hoa Cung khóa vào vị trí của Lạc Nam, đem hắn phong tỏa chặt chẽ.

Cùng lúc đó, tóc dài đen tuyền của Lôi Nữ tung bay, trong mắt là vô tận Lôi Đình đang gào thét.

ẦM!

Theo một tiếng nổ tung, chỉ thấy Lôi Đỉnh điểm đầu ngón tay, không gian trước mặt nàng trập trùng tạo thành những luồng sóng dữ dội, trong lòng Lạc Nam dâng lên cảm giác báo động chưa từng có.

Hắn không nhìn thấy được công kích của Lôi Nữ, nhưng lại tin vào trực giác của mình.

Dịch Chuyển Tức Thời triển khai ngay lập tức, thoát khỏi không gian đang khóa chặt của Tiểu Hoa, đồng thời tránh né một kích trí mạng.

ĐÙNG.

Nơi vừa đứng của Lạc Nam nổ tung, mặt đất bị đánh thành một lỗ thủng đen kịch.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…

Lôi Nữ liên tục tung chưởng, mỗi một chưởng đều mang theo sát cơ trí mạng nhưng lại chẳng thấy được quỷ đạo công kích của nàng, thậm chí một tia sét nhỏ cũng chẳng thấy đâu, cực kỳ ảo diệu.

Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Cấm Kỵ Chi Nhãn cùng một thời điểm, kích hoạt cả Dò Thám Tương Lai…nhưng hắn chỉ thấy trước được những nơi bị lôi đình tàn phá trước một bước, vẫn không thể xem được đòn công kích do Lôi Nữ đánh ra.

Điều này làm hắn né tránh vô cùng chật vật, chưa kể bên cạnh còn có Tiểu Hoa sử dụng không gian của Đông Hoa Cung liên tục trói chân và giam cầm.

Tất cả các loại thuộc tính gia tăng tốc độ đều được hắn sử dụng, Dịch Chuyển Tức Thời, Tốc Biến và Thiên Hạ Vô Cực luân phiển chuyển đổi, cố gắng né tránh vô số đợt công kích của hai nữ nhân đồng thời điên cuồng suy nghĩ, tìm kiếm nguyên nhân.

“Ta hiểu rồi, Lôi Nữ là một loại Vĩnh Hằng Lôi vô hình vô ảnh, không thể nắm bắt.” Lạc Nam trong đầu lóe lên.

Khả năng của Lôi Nữ khiến hắn nhớ lại một môn Vũ Kỹ thời còn ở hạ giới nơi Nhất Thế Vũ Trụ của mình.

Đó là Lôi Liên Vô Ảnh, có thể bí mật đánh ra một đóa Lôi Liên tan biến từ phía trước và bí mật tập kích từ phía sau lưng đối thủ.

Nếu Lôi Liên Vô Ảnh chỉ là một vũ kỹ mang yếu tố bất ngờ, thì Chí Tôn Lôi Lực của Lôi Nữ mới đúng là loại Lôi Đình thật sự không thể nhìn thấy, chỉ có thể thông qua cảm ứng sự nguy hiểm mà nó mang đến mà thôi.

Ngươi có thể thấy nàng vung tay đánh ra, nhưng lại chẳng biết lôi đình của nàng bắn theo hướng nào, bắn vào nơi nào, từ phương nào muốn đâm xuyên cơ thể ngươi.

Thử tưởng tượng nếu đem loại Lôi Đình này dung hợp vào bất cứ đòn tấn công nào, kẻ địch có lường trước được hay không?

Nghĩ đến đây, Lạc Nam hưng phấn tột đỉnh, Dịch Chuyển Tức Thời kích hoạt, một lần nữa đã xuất hiện ở gần Lôi Nữ.

Tiểu Vũ Kết Giới mở ra.

Trong nháy mắt, chiến lực của Lôi Nữ tuột dốc không phanh, rơi xuống dưới mức độ Chí Tôn.

“Kết giới thật quỷ dị, bất quá vẫn còn chưa đủ.” Tiểu Hoa cười một tiếng, nàng cũng điều động Không Gian của Đông Hoa Cung dịch chuyển Lôi Nữ ra khỏi Tiểu Vũ Kết Giới, giúp Lôi Nữ khôi phục tu vi.

Nào ngờ mục tiêu Lạc Nam nhắm vào vốn không phải Lôi Nữ, ngược lại lập tức khóa chặt lấy thân ảnh của Tiểu Hoa.

Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, toàn bộ sức mạnh hội tụ vào một quyền, nhắm ngay hư ảnh kiều tiểu của nàng tung đấm.

“Hừ, Vạn Hoa Trận!” Tiểu Hoa yêu kiều hừ một tiếng.

Đông Hoa Cung rung động dữ dội, bách hoa đua nở xung quanh cung điện phiêu phù bay lên, kết thành một Đại Trận mỹ lệ với hàng vạn đóa hoa nhảy múa khoe sắc nhưng lại ẩn chứa sát cơ trí mạng khóa chặt lấy toàn thân Lạc Nam vào trung tâm.

Vạn Hoa Trận như một cối xoay khổng lồ, những đóa hoa mỹ lệ lại như những thanh liêm đao tràn đầy nguy hiểm.

“Diệt Thần Kiếm Trận.”

Lạc Nam ngạo nghễ thét dài.

KENG KENG KENG KENG KENG…

Kiếm ngân xung thiên, hắn điều động 3333 thanh Cửu Tinh Thánh Kiếm với Đế Tôn Kiếm làm trung tâm, Quy Kiếm Tổ Phù gia cố sức mạnh, Diệt Thần Kiếm Trận điên cuồng xoay tròn, ngạnh kháng trực diện Vạn Hoa Trận.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…

Vô vàn vụ nổ đinh tai nhứt óc, mỗi một thanh kiếm va chạm với một đóa hoa đều tạo thành sóng xung kích quét ngang bốn phương, quảng trường như muốn bị lật tung.

Cùng lúc đó, Lôi Nữ tự thân đã hòa nhập vào bầu trời.

Mây đen cuồn cuộn kéo đến, vô vàn tia Chí Tôn Lôi Lực ở trạng thái vô hình vô ảnh giáng xuống đầu Lạc Nam một cách đầy hỗn loạn.

Lúc này Lôi Đình như Thiên La Địa Võng, lại còn không thể nhìn thấy bất kỳ đạo sấm sét nào cho đến khi nó thật sự giáng xuống, sợ rằng Chí Tôn rơi vào cũng sẽ bị oanh tạc thành cặn bả.

Nhưng Lạc Nam thì ngoại lệ.

Nếu đã không thể né tránh, vậy hắn trực tiếp nghênh đón.

NGAO!

Theo một tiếng Long Ngâm cao vút từ thể nội vang vọng mà lên.

Trong ánh mắt không tưởng của Vân Duyên mấy nàng, Nghịch Long Chiến Thân bao trùm cơ thể Lạc Nam.

Long Thần Biến kích hoạt, Nghịch Long Chiến Thân chuyển đổi trạng thái thành Thần Long Chiến Thân, Thần Long Văn bao phủ cơ thể, Thần Long Vực cuồng bạo quét ra.

Chưa dừng lại ở đó, Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng được kích hoạt, tầng tầng lớp lớp Bất Hủ Kinh Văn như những hình xăm khảm lên Thần Long Chiến Thân, khiến Lạc Nam nhìn qua như một vị chiến thần bất khả xâm phạm.

Ở trạng thái này, hàng loạt tia Lôi Đình vô sắc vô ảnh giáng xuống thì Lạc Nam vẫn có thể ngạnh kháng trong một thời gian nhất định.

“Làm sao có thể?”

Nhìn thấy Lạc Nam tắm mình trong biển Chí Tôn Lôi Lực, chúng nữ giật bắn người vì khiếp sợ.

Ngay cả Lôi Nữ đang hòa nhập vào thiên không cũng không dám tin vào mắt mình, bị một Thánh Vương ngạnh kháng công kích đối với nàng thật sự là một điều sỉ nhục.

Nhưng Lạc Nam lại không thể căn cứ theo lẽ thường để hình dung.

Hắn biết dù là trạng thái phòng ngự khủng khiếp nhất lúc này của mình cũng vô pháp trụ được lâu, vì vậy quyết định chấm dứt trận chiến.

Nộ Lôi Pháp Tướng hiện thân, một tay cầm Lôi Kích, một tay chấp chưởng Bá Đỉnh.

RỐNG!

Nộ Lôi Pháp Tướng bá đạo rít gào, Bá Đỉnh đội lên đỉnh đầu, kích thước đại đỉnh điên cuồng biến lớn, để mặc cho vô vàn Chí Tôn Lôi Lực đánh xuống đều bị nó hấp thụ.

Từ bên trong Bá Đỉnh Đỉnh, Chấp Thiên Đạo Lôi như lưu tinh bay lên, hóa thành một con mắt cao cao tại thượng, hờ hững vô tình như thiên đạo chi nhãn phủ xuống.

Vô số Bá Lực ngưng kết thành Kiếp Lôi được Chấp Thiên Đạo Lôi giáng xuống, trợ giúp Diệt Thần Kiếm Trận dần dần nghiền nát Vạn Hoa Trận của Tiểu Hoa.

“Kinh khủng quá…” Dương Anh hít một ngụm khí lạnh, nam nhân này mạnh đến nghịch thiên a.

“Hảo đệ đệ.” Ngọc Phù Dung mắt đẹp lấp lóe dị sắc.

RĂNG RẮC…

Không gian Đông Hoa Cung xuất hiện vết rạn.

“Thôi đủ rồi…” Hai vị mỹ phụ nhân Thánh Đế tối đỉnh yêu kiều quát lên, rất sợ Đông Hoa Cung bị trận chiến này làm tổn hại.

Hàng loạt mỹ nhân trong mắt lóe lên ánh sáng sùng bái, rốt cuộc đã hiểu vì sao Cung Chủ lại lựa chọn một người nam nhân làm truyền nhân.

Biểu hiện của hắn đã là câu trả lời rõ ràng nhất.

“Phù…không chơi nữa, đánh một hồi đau chết ta.” Tiểu Hoa thở hổn hển, vội vàng giải trừ Vạn Hoa Trận.

Nơi này là nội bộ không gian Đông Hoa Cung, càng tàn phá thì người bị đau chính là khí linh như nàng.

Lôi Nữ cũng bất đắc dĩ thu liễm thế công, nàng đã nhận ra tất cả Lôi Đình của mình tuy rằng không thể nắm bắt nhưng lại trở nên vô nghĩa vì không thể tạo thành thương tổn đối với nam nhân kia.

Không phải do nàng yếu, mà vì lực lượng của nàng quá mức tinh khiết, chúng nó đâu khác nào chất dinh dưỡng của Bá Đỉnh cơ chứ?

Lạc Nam hài lòng nở nụ cười, giải trừ trạng thái bất khả xâm phạm, thu hồi Nộ Lôi Pháp Tướng.

Bá Y nhẹ phất, hắn bá khí hỏi: “Có phục chưa?”

Từ trên xuống dưới Đông Hoa Cung hai mặt nhìn nhau, sau đó lấy Vân Duyên đi đầu, tất cả đồng loạt hành lễ:

“Tham kiến tân cung chủ!”



Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.