“Quả nhiên là tại đó sao…”
Lạc Nam thẩn thờ thật lâu, trong lúc hắn còn đang chật vật ở những nơi hẻo lánh, hai tiểu công chúa của hắn đã và đang nhảy múa tại sân khấu hàng đầu Nguyên Giới.
Điều này khiến cảm xúc của hắn phức tạp lộn xộn...ngậm ngùi, kiêu ngạo…không biết phải diễn tả như thế nào.
Nhưng ít nhất hắn biết được các nàng vẫn an toàn…như vậy là đủ.
Vô thức nở nụ cười, sự mất mát khi bị Bích Tiêu đoạt lại cái yếm cũng vơi đi phần nào.
“Nàng ta là ai? Ngươi gọi nàng là sư thúc, chẳng lẽ là?” Vân Duyên lúc này mới tiến đến hỏi với vẻ mặt ngưng trọng, khí tràng vừa rồi của Bích Tiêu mang đến thật sự quá lớn.
Lạc Nam gật đầu, cũng không có gì phải che giấu: “Sư phụ của chúng ta tên thật là Quỳnh Tiêu, người vừa rồi quả thật là sư muội của sư phụ, nàng gọi Bích Tiêu Nương Nương.”
Vân Duyên âm thầm giật mình, thì ra là sư muội của sư phụ, chẳng trách thực lực khủng bố.
“Sư thúc cường đại như vậy, tại sao không nhờ nàng báo thù?” Vân Duyên chớp chớp mắt.
“Chuyện của tiền bối phức tạp, ta làm sao biết rõ?” Lạc Nam lắc đầu thở dài.
Vân Duyên như có điều suy nghĩ, lại nhớ đến chuyện vừa rồi, nhất thời phụng phịu:
“Hừ, ngươi ngay cả áo yếm của sư thúc cũng dám trộm, đúng là gan to bằng trời.”
“Ta làm sao đủ thực lực trộm của sư thúc?” Lạc Nam sắc mặt tối sầm:
“Huống hồ sư huynh của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-ba-chu-2/2393241/chuong-2293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.