Trên đời này có rất nhiều người yêu đương dữ dội nhưng đến cuối cùng liệu có được mấy đôi tu thành chính quả chứ? Tình yêu đẹp nhất là ở lứa tuổi đẹp nhất, gặp được nửa kia hoàn mỹ của mình, sau đó cùng nhau sóng vai tiến bước về vạch đích hoàn mỹ. “Hi Hi, anh yêu em, yêu em bằng cả tính mạng của mình.” Lục Chinh chậm rãi duỗi tay về phía cô. Đàm Hi gật đầu, “Em biết, em biết hết.” Lời còn chưa nói xong đã vội vàng nhào vào lồng ngực người đàn ông.
Thời Miễn lặng lẽ rút xuống sân khấu.
A Tú, em có thấy không? Con bé rất hạnh phúc. Lục Chinh hôn lên khóe mắt ươn ướt của Đàm Hi, đưa tay ôm lấy eo thon.
Ngộ Hạ xách làn váy của Đàm Hi, A Lưu cầm hoa cưới, một nhà bốn người đi lên sân khấu.
Chu Dịch nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tất cả mọi người còn chưa hạ miệng đâu đấy…”
“Anh nói gì thế?” Hàn Sóc hơi nhăn mày.
“Vợ à, anh nói cho em nghe, Lục Chinh quá bắt nạt người ta! MC còn chưa nói chú rể có thể hôn môi cô dâu đâu mà anh ấy đã hôn trước rồi. Tại sao tất cả mọi người đều bị đói còn một mình anh ấy được ăn thịt chứ?”
“Anh không biết, anh cũng muốn ăn thịt!”
“Câm miệng.”
“Vợ à…”
Hàn Sóc cố gắng nhẫn nhịn muốn đưa tay để trán, “Chỉ là hôn lên khóe mắt thôi, không tính là ăn thịt, anh ngừng lại ngay cho em.”
“Không tính ăn thịt thì cũng coi như ăn canh rồi.” Người đàn ông hầm hừ. “Anh mà còn càn quấy nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-troi-phu/1668640/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.