Bộ trưởng Hoàng nhìn có vẻ cũng mới chỉ khoảng năm mươi tuổi, mặt mũi hiền lành, bờ môi cong lên theo thói quen khiến người ta càng có thêm cảm giác thân thiết khi nói chuyện với ông ta, “O? Tiểu Sở làm việc ở tòa nhà đối diện luôn à?”
Vừa nói vừa bắt tay lại. “Nhân viên quèn của Cục Quy hoạch thành phố thôi, không đáng nhắc đến trước mặt ông.” Sở Kiêu khiêm tốn nói.
Nụ cười trên mặt sở trường Hoàng càng sâu hơn: “Cục Quy hoạch, đó là một nơi rất tốt.” Sở Kiêu xua tay, “Ông nói vậy, tôi không dám nhận đâu.” “Còn trẻ tuổi lại không kiêu ngạo cũng không nóng vội, Tiểu Phương đúng là biết nhìn người! Ha ha ha…” Ánh mắt cười đùa dừng lại giữa hai người. “Ông hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải là…” Phương Phương kéo anh ta, “Bộ trưởng Hoàng, con người anh ấy vốn da mặt mỏng, không chịu được ông trêu chọc đâu.”
“Cô ấy à, chỉ biết bảo vệ cậu ta thôi! Làm cứ như kiểu tôi muốn ăn thịt cậu ta luôn ấy.”
Phương Phương lại cười nói đôi câu xã giao, “… Chúng tôi đi ăn cơm trước đây.”
“Được. Không làm phiền hai cô cậu nữa.” Nói xong, liền đi thẳng.
Phương Phương thở phào một cái, “Xin lỗi, chưa được sự cho phép của anh đã tự ý làm chủ rồi, nhưng mà em nghĩ, quen biết thêm một người làm cấp trên cũng không có gì xấu cả. Anh vợ của bộ trưởng Hoàng là phó bí thư tổng cục đảng ủy, sau này có lẽ lại có ích với anh, nay tình cờ gặp phải, cơ hội khó gặp, cho nên em giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-troi-phu/1668573/chuong-1403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.