Ánh mắt Chu Dịch từ lúc vào cửa vẫn cứ dính chặt trên người cậu bé, không có cách nào rời bỏ được, nghe thấy thế thì thoáng hoàn hồn, nói với nhân viên phục vụ, “Một ly latte, hai ly nước chanh, lại thêm một phần macaron.”
“Vâng, xin chờ một chút.”
Đồ nhanh chóng được đưa lên, Chu Dịch đẩy đĩa macaron tới trước mặt cậu bé con, nụ cười tươi mang theo mấy phần lấy lòng, “A Thận đúng không? Cái này cho con.”
“Cảm ơn.” Rất có lễ phép nhưng lại không nhìn hắn, cũng không hề chạm vào đĩa macaron đủ mọi màu sắc kia.
Ánh mắt Chu Dịch hơi ảm đạm.
Đúng vào lúc này, Hàn Sóc lai mở miệng, “Nói đi, có chuyện gì?”
Tầm mắt người đàn ông rơi xuống trên mặt cô, bởi vì có trẻ con ở đây nên hắn thấy hơi do dự, lộ ra vài phần ngập ngừng muốn nói lại thôi. “Không cần lảng tránh. Những chuyện nên biết, những chuyện không nên biết, thằng bé đều biết cả rồi.” Nói xong liền xoa mái tóc mượt như nhung của con trai.
Chu Dịch cắn răng, “A Thận… là con trai của anh.”
Hắn dùng một câu khẳng định.Vẻ mặt Hàn Sóc rất thản nhiên, mà cậu bé con thì như nghe không hiểu, ngoan ngoãn dựa vào người mẹ mình, thỉnh thoảng lại hút một ngụm nước chanh.
Người kích động nhất lại chính là Chu Dịch.
“So? (thì sao?)” Người phụ nữ nhún vai đầy ung dung, mang theo sự lười biếng không hề quan tâm, “Là con trai của anh thì sao chứ?”
“Tại sao năm đó không nói cho anh biết?” Chu Dịch nhìn chằm chằm vào cô, giọng đầy nặng nề, hốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-troi-phu/1668510/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.