Chương trước
Chương sau
Bốp bốp bốp…
Đàm Hi vỗ tay, “Càng ngày càng có tiến bộ.” Cô đã khẳng định suy đoán của Lâm Tâm.
“Họ… sao dám làm như thế?!”
Công ty vỏ bọc thu mua công ty đã lên sàn, khi nguồn vốn tự có quá ít thì bắt buộc phải vay ngân hàng hoặc ở các bộ máy cho vay. Như thế vợ chồng Công Hải Thành và Đàm Vì chỉ cần đầu tư một lượng ít đã có thể có được một công ty đã lên sàn, từ đó tăng việc tung cổ phiếu mới, thu đậm trong thị trường tư bản.
Cộng thêm hiệu ứng minh tinh của Đàm Vi, khách lẻ đi theo tin rằng giá cổ phiếu sẽ tăng lên nhanh chóng, đến lúc đó, lại xoay sang dùng thủ đoạn để đổi lấy tiền, vậy thì…
Lâm Tầm rùng mình, không dám nghĩ tiếp: “Hai vợ chồng nhà này… tham lam độc ác quá.”
Đàm Hi cười khinh thường: “Dã tâm của con người không bao giờ có giới hạn, có bạc ắt sẽ muốn vàng, có vàng rồi lại thèm thuồng châu báu, có châu báu rồi vẫn còn có thể cắt xé mài giũa, tóm lại sẽ bán ra với mức giá cao hơn giá trị vốn có của nó.”
Đàm Vi đã nếm được vị ngọt, cô ta không còn thỏa mãn với việc đầu tư giữ cổ phần đơn giản, mà muốn khống chế một công ty đã lên sàn, với ý đồ muốn càng nhiều hơn.
Lâm Tâm: “Bây giờ tin tức đã được tung ra, nhiều khách lẻ đã mua vào cổ phiếu của Phúc Tường. Nếu họ có thể hoàn thành việc thu mua thì tốt thôi, nhưng một khi thất bại, hậu quả…” không thể tưởng tượng được.
“Thất bại rất đơn giản thôi mà.” Đàm Hi nói ra một cầu kinh người, “Không đủ vốn, lúc thu mua sẽ gặp cảnh như Waterloo.”
Con tim thắt lại, Lâm Tâm xoay sang nhìn vào ánh mắt chứa ý cười của cô, đột nhiên ngửi thấy một mùi “âm muu“.
Ngày 18 tháng 6, Công ty Nhu yếu phẩm Thụy Lệ chính thức để xướng thu mua Công ty Nhu yếu phẩm Phúc Tường. Chiều ngày hôm đó Trương Như Thu tiếp nhận buổi phỏng vấn riêng của “Tuần san Thời đại kinh tế“.
Phóng viên: “Ai cũng biết, Công ty Nhu yếu phẩm1Cơ Linh là một công ty lớn nổi tiếng, còn Thụy Lệ lại không có chút tiếng tăm gì, xin hỏi Trương Tổng, hai công ty này có quan hệ gì với nhau?”
Trương Như Thu: “Người quan tâm đến Cơ Linh chắc cũng biết, từ rất lâu trước đây chúng tôi đã có8kế hoạch lên sàn, nhưng do một vài hạn chế về điều kiện gia nhập, nên không thể thực hiện mục tiêu này trong thời gian ngắn được, vì thế mới có Thụy Lệ.”
Phóng viên: “Cho nên Cơ Linh định thâu tóm cửa sau để lên sàn?”
Trương Như Thu: “Có thể hiểu như2thế.”
Phóng viên: “Vì sao không lấy thẳng danh nghĩa của Cơ Linh ra để thu mua Phúc Tường, mà cứ phải dùng Thụy Lệ làm nhịp cầu trung gian?” Trương Như Thu: “Như lúc nãy đã nói, một vài điều kiện đã hạn chế việc Cơ Linh lên sàn, mới không thể không4đi đường vòng.”
Phóng viên: “Có tiện nói ra điều kiện gì đã gây trở ngại cho Cơ Linh lên sàn không?”
Trương Như Thu: “Xin lỗi, liên quan đến cơ mật nội bộ công ty, không tiện tiết lộ.”
Phóng viên cười, tỏ ý đã hiểu.
Trương Như Thu đáp lại bằng ánh mắt cảm ơn.
Phóng viên: “Nếu đã là thâu tóm cửa sau, vậy tôi muốn hỏi cái gọi cửa sau này rốt cuộc là “Thụy Lệ hay Phúc Tường?”
Trương Như Thu: “Vấn đề này e rằng phải để chuyên gia trả lời rồi, chúng tôi không múa rìu qua mắt thợ tại đây nữa.”
Phóng viên: “Nghe nói, việc thu mua Phúc Tường dự tính cần khoảng 5 tỷ, xin hỏi số tiền này được gom lại bằng cách nào?”
Trương Như Thu: “Ngoại trừ số vốn tự có ra, chúng tôi đã liên lạc với vài ngân hàng và công ty đầu tư, vì thế không cần phải lo lắng về mặt tiền vốn nữa.”
Phóng viên: “Trước đây trong giới giải trí có một tin đồn, bà là mẹ của Đàm Vĩ, là thật đúng không?”
Trương Như Thu: “Xem ra mọi người đều có hỏa nhãn kim tinh rồi.”
Phóng viên: “Wow, Trương Tổng đang thừa nhận ư?”
Trương Như Thu: “Thật ra cũng chẳng có gì đáng để giấu, Đàm Vì đúng là con gái của tôi. Trước đây không công khai là vì không muốn gắn quá nhiều mác lên người nó. Con gái tôi đã từng nói, chỉ muốn đóng phim, mang nhiều tác phẩm hay hơn đến với công chúng.”
Phóng viên: “Xem ra Trương Tổng là một người mẹ có tư tưởng rất thoáng.”
Trương Như Thu: “Quá khen rồi, tôi chỉ tôn trọng ý kiến của con gái thôi.”
Phóng viên: “Vì sao bây giờ lại lựa chọn công khai?”
Trương Như Vấn: “Thứ nhất, nếu mọi người đã đoán ra được thì giấu giếm lại không hay nữa. Thứ hai, Vi Vi đã giảm bớt lượng công việc lại, hiện tại đã ở trong trạng thái nửa thoái lui, nói cho mọi người biết cũng không có vấn đề gì.”
Phóng Viên: “Đàm Vi có biệt danh “Buffett phiên bản nữ trong giới giải trí. Những năm gần đây vợ chồng Đàm Vi lại đầu tư vào không ít doanh nghiệp nổi bật, vậy xin hỏi họ có ý ủng hộ đối với việc thu mua Phúc Tường lần này hay không?”
Trương Như Thu: “Lúc nãy quên nói, người đại diện trên pháp luật của Thụy Lệ chính là Đàm Vi. Tư liệu công bố của chúng tôi đưa ra đều rất chi tiết, người chơi cổ phiếu đều có thể tìm xem.”
Phóng viên: “Cho nên, chắc chắn là Đàm Vi và chồng của cô ấy đều sẽ tham gia vào đúng không?”
Trương Như Vân: “Tất nhiên. Chắc mọi người đều có thể nhìn thấy thực lực hùng hậu của hai vợ chồng Đàm Vi và Uông Hải Thành. Lựa chọn Thụy Lệ – Phúc Tường chắc chắn sẽ không sai đâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.