Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84
Chương sau
•Chương 83: Giấy kết hôn• Khi đứa bé được ba tháng tuổi, Lâm Kiều Kiều và Trương Quốc Dương cùng nhau trở về nông thôn, ghi tên đứa bé vào gia phả. Trương Quốc Dương không biết Lâm Kiều Kiều đã cho hắn một tin vui bất ngờ. Lâm Kiều Kiều cầm theo sổ hộ khẩu từ chỗ mẹ Lâm. Sau khi kết hôn cùng Trương Đào, cô cũng không mang theo nó về biệt thự. Về quê ngày thứ ba, cô bảo Trương Quốc Dương cầm theo giấy khai sinh của con và sổ hộ khẩu. Trương Quốc Dương không biết cô muốn làm gì, chờ hai người vào Cục Dân Chính, tinh thần ông vẫn chưa hồi phục lại. Lúc thuận lợi cầm được quyển sổ màu đỏ, ông còn giống như đang nằm mơ, mơ mơ màng màng. Tuy nhân viên công tác dùng ánh mắt quái dị nhìn hai người bọn họ, nhưng cô không để ý. Sau khi về đến nhà, Trương Quốc Dương vẫn ngay ngốc nhìn vào giấy kết hôn, con dâu đã trở thành vợ của ông, là người phụ nữ của ông. Không ai biết ông kích động đến cỡ nào, nước mắt tràn đầy hốc mắt, cả đời ông thăng trầm, nhưng may mắn lớn nhất là có được Lâm Kiều Kiều. “Lão hư hỏng, đừng có cười ngốc nữa, mau tới đây giúp con, tiểu tử thúi này lại tè dầm.” Thanh âm buồn bực của Lâm Kiều Kiều truyền đến, Trương Quốc Dương nhanh chóng chạy tới hỗ trợ. Từ khi sinh con, ngoại trừ việc cho con bú, Lâm Kiều Kiều cái gì cũng không biết, nhưng có ông là đủ rồi. Trương Quốc Dương thuần thục cởi tã lót, lau khô mông nhỏ, sau đó đổi một miếng tã sạch sẽ cho đứa bé, rồi tung ta tung tăng đi giặt tã. Bé con rất ngoan, mỗi ngày gần như chỉ ăn và ngủ, đôi khi sẽ nằm phun bong bóng. Người dân trong thôn không biết Trương Đào đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là đã thành người thực vật. Cho nên họ đến an ủi Trương Quốc Dương, ít nhất còn có chúa nội, khuyên ông nên chăm sóc tốt bản thân, còn khen Lâm Kiều Kiều có tình nghĩa. Bọn họ không biết vào đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Kiều Kiều có tình có nghĩa đang dùng cơ thể an ủi Trương Quốc Dương. Trương Quốc Dương bế người con gái trơn mềm lên. Hạ thân hai người đều bị dịch nhầy làm cho ướt đẫm, lông tóc dính lên âm hộ. “Kiều Kiều..Vợ nhỏ, ba muốn giấu con đi, mỗi ngày yêu thương con.” “Lão hư hỏng...Không cần...Chậm một chút…” Kể từ ngày kia, trừ việc chăm sóc con thì thời gian còn lại ông thường cùng cô hoan ái. “Không cần thật sao? Vậy ba rút ra.”Lão hư hỏng cố ý rút côn ŧᏂịŧ ra. “Không phải...Mau cắm con…” Ông bế cơ thể vợ nhỏ lên, gặm cắn xương quai xanh của cô. Lâm Kiều Kiều đan ngón tay vào mái tóc của ông, đẩy đầu ông sát vào người mình. Ông càng muốn cô càng cho, hai người hết sức phối hợp, đối với chuyện này cũng càng ngày càng nghiện. Lâm Kiều Kiều cảm nhận được tiểu huyệt mình muốn nhiều hơn, liền bảo ông dùng sức lấp đầy cô, muốn ông mạnh hơn một chút. Trương Quốc Dương nhìn bộ dáng thở dốc của cô, bất giác cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ, sau đó dùng lưỡi liếʍ ɭáρ. Chậm rãi biến thành nhanh chóng, cơ thể Lâm Kiều Kiều bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, tham lam dùng miệng huyệt cắn nuốt côn ŧᏂịŧ. Trương Quốc Dương phủ lấy mông Lâm Kiều Kiều, thấy cô không còn sức, liền để cô ngồi trên người ông. Tư thế này khiến cho gậy thịt thô cứng thẳng tắp chọc tới đáy huyệt̠. Người đàn ông lúc này hoàn toàn chiếm lấy cô. Lâm Kiều Kiều mờ hồ có thể cảm nhận được qυყ đầυ xâm nhập vào đáy huyệt̠, cô cúi đầu tìm được môi ông, gấp không chờ nổi dán lên. Hơi thở của ông quả lên độc dược trí mạng làm cô không muốn rời đi. Đầu lưỡi nhỏ đầu tiên là với vào miệng ông, lại kéo đầu lưỡi ông đưa vào miệng mình, sau đó tinh tế gặm cắи ʍút̼ vào. “Kiều Kiều, hôm nay con thật nhiệt tình, như muốn đoạt mệnh của ba.” Lâm Kiều Kiều thả lỏng nhưng không muốn buông ông ra, nâng lên nhũ thit tự mình đưa vào miệng ông để ông mút vào. Hôm nay là ngày đặc biệt, là ngày lành của bọn họ. “Ba nhẹ chút.” Lâm Kiều Kiều cúi đầu hôn lên đôi môi đang ngậm v.ú mình. Biết cô thích, ông cũng thay đổi đa dạng cách liếʍ ɭáρ, sữa tươi bị ông uống hết rồi. Lâm Kiều Kiều bị ông mút đến khó nhịn, cơ thể hơi đảo về sau. Trương Quốc Dương thừa cơ đẩy mông, hai bên cùng bị xâm nhập khiến Lâm Kiều Kiều càng khó chịu Mắt thấy cô muốn cao trào, Trương Quốc Dương dứt khoát đẩy cô lên giường, hai thân mạnh mẽ bóp một khỏa anh đào, dưới thân nhanh chóng đâm thọc. Lúc này Lâm Kiều Kiều cao trào cũng kẹp lấy ông. Hai người nằm trên giường. Trương Quốc Dương không muốn rời khỏi cơ thể cô. Lâm Kiều Kiều cũng thích ông ở bên trong cô, ông hôn lên thái dương ướt đẫm mồ hôi của cô, sau đó cùng đi vào giấc ngủ
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84
Chương sau