Cố lão gia đã tỉnh, dâu cả* Cố gia cũng mang thai, đúng là niềm hạnh phúc nhân đôi. Cánh cổng lớn của Cố phủ vốn dĩ đóng chặt bấy giờ cũng dần trở lại dáng vẻ như trước.
*Gốc là nãi nãi, mình thấy đoạn này dùng từ “dâu cả” hợp lý hơn, có những đoạn không biết dùng từ gì cho hợp thì mình sẽ để nguyên là nãi nãi.
Lâm Nhược Thu ở hậu viện vẫn không được ra ngoài, hôm nay đã ngất đi, sau đó được mời đại phu tới, Nhạc Doanh Khuyết đang chờ tin của hạ nhân.
A Ly vội vã chạy vào: “Đại thiếu nãi nãi….”
“Nàng ta sao rồi?” Nhạc Doanh Khuyết hỏi.
“Đại phu nói…có tin vui….”
Nhạc Doanh Khuyết biến sắc: “Đẩy ta qua đó.”
Lâm gia đã tới mấy lần, nhưng Lâm Nhược Thu không rời đi, ngày nào cũng ở lại Cố gia. Hôm nay Cố Uyển đã vào ngục, chuyện Lâm Nhược Thu có muốn sinh đứa bé này ra không vẫn còn là một vấn đề.
Mùa hạ ở An Thành tới muộn, nhưng lại tới rất vội vàng. Làn gió nhẹ nhàng đung đưa, lay động những phiến lá cây hoè xào xạc trong nội viện.
Lâm Nhược Thu mệt mỏi nằm trên giường, nghe được tiếng xe lăn truyền tới bèn nhìn ra, cánh tay mảnh khảnh vén lớp màn che lên, thấy Nhạc Doanh Khuyết đang được hạ nhân đẩy vào.
Loại quyền thế này khẽ thoáng qua như mây như khói, lúc Lâm Nhược Thu còn có lợi thế, hạ nhân nịnh bợ nàng ta đâu đâu cũng có. Nay Cố Uyển bị giam giữ rồi, nội viện trở nên quạnh quẽ vô cùng, họ chỉ sợ vì lại gần Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-nuoi-tu-be-dong-duong-tuc/1330427/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.