Edit: cô Dờ
Nhạc Doanh Khuyết nói chuyện tơ lụa với Cảnh Hàn xong, hắn thu lại tính tình đùa giỡn, không chỉ đáp ứng với Nhạc Doanh Khuyết sẽ vẽ mẫu thêu, mà còn chủ động thay Nhạc Doanh Khuyết liên hệ với người trên kinh thành.
Cuối cùng hắn ngập ngừng nói, "Vậy... Lục Sương..."
Cố Trầm không đợi hắn nói xong đã ngắt lời, "Vương gia, thảo dân coi Lục Sương như đệ đệ ruột, không phải là món đồ đem đi tặng cho người khác."
Cảnh Hàn vội nói, "Đúng đúng đúng, chỉ là..."
Cố Đại thiếu gia kiên quyết không thèm hỗ trợ, đang định mở miệng từ chối thẳng luôn thì Nhạc Doanh Khuyết nắm lấy tay hắn. Cố Trầm cúi đầu thì thấy Nhạc Doanh Khuyết nhíu mày nhìn mình, đành nuốt lại lời định nói.
"Thảo dân bảo Lục Sương đi thu mua thuyền buồm, một mình y sợ là không tiện..."
Cảnh Hàn đang thất vọng thì vui mừng hẳn lên, "Để ta đi cùng, coi như tọa trấn giùm y."
Sau khi dặn dò Lục Sương đi làm chuyện Đại thiếu gia nói, Lục Lân lúc này mới mở miệng quan tâm chuyện của vương gia và Lục Sương.
"Lúc trước ở Biện Kinh gặp phiền toái gì hả?"
Nhắc tới Biện Kinh, Lục Sương đột nhiên thấy tủi thân, ngoài miệng còn không chịu thừa nhận, "Không có gì, ca ca đừng lo lắng."
Không cho Lục Lân hỏi tiếp, Lục Sương vội vã đi ngay, "Ngày mai phải đi làm chuyện đại thiếu gia phân phó, đệ mệt rồi, đi nghỉ đây."
"Sương Nhi!"
Lục Sương đi rất nhanh, mặc cho ca ca ở sau lưng gọi cũng không quay đầu lại.
Sáng sớm hôm sau, vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-nuoi-tu-be-dong-duong-tuc/1330411/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.