Edit: bị sự tội lỗi nhấn chìm, cô Dờ bật dậy giữa đống deadline ngập ngụa để edit chương này
Đại phu bị kéo xềnh xệch về Cố phủ, nửa đêm về sáng, toàn bộ Cố phủ ồn ào cả lên, người tụ tập trong trong phòng Cố Trầm chật như nêm cối. Quản gia đẩy bọn nha đầu đi ra, sốt sắng, "Trương đại phu, Trương đại phu, lão vào xem bệnh cho thiếu gia đi."
Cố Trầm ngứa ngáy không chịu được, tay quơ được cái gì là ném vỡ tan cái đó, ai cũng không tới gần Cố Trầm được, chỉ có Nhạc Doanh Khuyết mới có thể ôm hắn.
Trương đại phu mở hòm thuốc, "Đừng đứng vây quanh nữa, Cố thiếu nãi nãi..."
Không đợi Trương đại phu nói xong, Nhạc Doanh Khuyết đã ngắt lời, "Đừng để ý tới ta, cứ xem bệnh cho Cố Trầm trước đã." Sau đó quay ra nói với Cố Trầm, "Không cho phép nổi giận nữa."
Thế là dù Cố Trầm có giận thế nào đi nữa thì cũng chỉ dám ai oán quắc mắt nhìn đại phu, Trương đại phu bị lườm thì sợ rớt cả thần hồn, miễn cưỡng đứng vững, thử thăm dò mạch cổ tay Cố Trầm.
Trương đại phu bắt mạch, hỏi, "Cố thiếu gia hôm nay ăn cái gì không sạch sẽ đúng không?"
Cố Thanh Tùng hỏi Nhạc Doanh Khuyết, "Hôm nay ở Nhạc phủ có phải Trầm Nhi đã..."
Nhạc Doanh Khuyết suy nghĩ một lúc cũng không nhớ ra đã ăn gì lạ, "Hôm nay... Cố Trầm ăn giống mọi người mà..."
Ý bảo Cố Trầm không phải là bị hạ độc, đại phu nhấc tay, nói, "Vậy thì là do ăn đồ ăn khác sao?"
Cố Trầm đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-nuoi-tu-be-dong-duong-tuc/1330393/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.