Edit: Dờ
Tên ngốc không hiểu ý của Nhạc Doanh Khuyết, trả lời kiểu ông nói gà bà nói vịt, người dưới thân đã bị lột hết y phục, Nhạc Doanh Khuyết quanh năm suốt tháng ở trong phòng, thân thể tựa tuyết trắng, khuôn ngực như ngọc thạch, da thịt ấm áp. Một Hạ Khôn xinh xắn đáng yêu đang nằm dưới thân Cố Trầm, càng có vẻ yếu ớt.
Mùi hương không giữ lại được nữa, tràn ra ngoài. Cố Trầm mê mẩn trong mùi hương mơn man, ánh mắt hắn trở nên dịu dàng, trước nay chưa bao giờ Cố Trầm có cảm giác an tâm đến thế, bỗng dưng có cảm giác ỷ lại vào Nhạc Doanh Khuyết, tham lam vùi đầu vào cổ y.
Hóa ra cưới vợ là như vậy.
Bên ngoài còn thoáng nghe tiếng người, Nhạc Doanh Khuyết cắn cắn môi dưới. Cố Trầm ôm y, ngoại trừ cọ cọ thì không làm gì khác. Cố Trầm nay ngốc rồi, y phải ra tay dạy dỗ. Lúc hỉ bà dặn dò đã xấu hổ, mà bây giờ chân chính đi dạy dỗ Cố Trầm còn xấu hổ hơn, Nhạc Doanh Khuyết như một người câm điếc, mấy lời muốn nói đều nuốt trở về.
Khó mở miệng, chỉ có thể dùng động tác để thay thế. Nhạc Doanh Khuyết đè ép cảm giác thẹn thùng trong lòng, tay lần sờ xuống hông Cố Trầm, thình lình Cố Trầm kêu lên một tiếng.
Nhạc Doanh Khuyết cứng đờ, cả người khựng lại, như là bị người ta bắt quả tang mình có ý đồ xấu. Giọng nói ngốc nghếch của Cố đại thiếu gia vang lên, "Ta khó chịu."
Tiếng nuốt nước miếng vang lên bên tai Nhạc Doanh Khuyết, tên ngốc ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-nuoi-tu-be-dong-duong-tuc/1330390/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.