Trương Tiểu Phúc không ngờ tới có một ngày mình sẽ bị bắt cóc, vốn dĩ cô đang nhàn rỗi đến phát chán, muốn đi lên đỉnh núi một chút, không ngờ nửa đường lại bị một người bịt mũi làm cho hôn mê, đến cơ hội để giãy giụa cũng không có đã mất ý thức.
Đến khi cô tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một sơn động, trống trải mà ẩm ướt, cửa động có hình trăng rằm, phía trước là một dải nước lớn từ trên trời đổ xuống, màn nước che khuất tầm mắt. Mà hai tay của cô bị trói ra sau lưng, chân cũng bị trói, miệng thì bị nhét đồ chặn lại......
Cô giãy giụa muốn đứng dậy thì từ cửa động truyền đến tiếng nói chuyện, sau đó có hai bóng đen đến gần, lúc này cô mới thấy rõ, là Dương Tráng Thực cùng Vương Trụ Tử. Trong lòng Trương Tiểu Phúc trầm xuống, không ngờ người bắt cóc cô lại là bọn họ.
"Em dâu, tỉnh rồi sao?" Dương Tráng Thực đi tới gần, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, thấy cô nhíu mày trừng mắt thì không khỏi cười lạnh một tiếng, "Cưng khinh thường ông đây? Hôm nay ông đây phải đ-t được cưng!" Nói rồi gã ngồi xổm xuống nâng cằm cô lên, đối diện với hai mắt đang bốc hỏa của cô trong lòng càng thoải mái, lại nhịn không được nói, "Bọn họ có thể đ-t cưng còn anh đây thì không được sao? Hôm nay ông đây sẽ làm cho cưng phải cầu xin ông đây!"
Nói xong gã rút một con dao nhỏ từ bên hông ra, dao xoẹt một tiếng cắt đứt quần áo cùng áo lót của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-nha-ho-chu/751189/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.