Chương trước
Chương sau
Chương 250: Hôn lễ 2
Mc ở trên sân khấu nói:
-   Bây giờ chúng ta cùng vỗ tay chào đón cô dâu chú rể nào!
Dưới sân khấu là tiếng vỗ tay nhiệt liệt
Hai người nắm tay nhau chậm rãi bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người
Trên sân khấu, bóng Triệu Hi Thành cao lớn, anh tuấn, anh mặt lễ phục màu đen từ nhà thiết kế nổi tiếng, khiến khí chất cao quý của anh đượcbộc lộ rõ. Mà bên cạnh anh, Chu Thiến mặc áo cưới màu trắng tinh khiết,khăn voan trùm đầu trải dài thanh lệ vô cùng. Một đen một trắng như mộtbức tranh hoàn mỹ, tựa như hoàng tử và công chúa trong cổ tích khiếnngười xem cảm thán vô cùng.
Cảnh này được camera quay lại rồi up lên thegioitruyen.com
MC đầu tiên là làm khó cặp vợ chồng mới một hồi, những câu hỏi hócbúa, hóm hỉnh khiến mọi người cười vang. Triệu Hi Thành bình thường vốnlạnh lùng nhưng hôm nay lại dịu dàng, hài hước khiến ai nấy đều kinhngạc. Thì ra Triệu Hi Thành cũng có thể đáng yêu như vậy sao. Chu Thiếnđối mặt với những câu hỏi của MC thì cũng không ngại ngùng, cô thoải mái trả lời một số câu hỏi khó của MC, những vấn đề không tiện thì chỉcười, Triệu Hi Thành sẽ cứu nguy.
Cuối cùng, MC cười nhìn bọn họ nói:
-   Đây đúng là cặp vợ chồng ăn ý, có thể thấy Triệu Hi Thànhtiên sinh rất yêu vợ, vể sau nhất định sẽ là người chồng tốt. Chỉ là tôi có chút thắc mắc, tôi tin mọi người nhất định cũng rất muốn biết…
MC nhìn mọi người, lớn tiếng nói:
-   Cô dâu có điểm gì thu hút Triệu tiên sinh khiến cho Triệutiên sinh nguyện quỳ gối trước váy thạch lựu của cô ấy? Mọi người cómuốn biết không!
Khách mời lập tức vỗ tay tán thưởng, lớn tiếng đáp:
-   Muốn!
MC nói:
-   Xem ra, đây là thắc mắc của rất nhiều người, Triệu tiên sinh không ngại chứ?
Triệu Hi Thành cười, anh đâu để ý, anh chỉ mong tất cả mọi người đều biết tình cảm của anh với cô
Anh đón lấy micro từ MC, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến, dưới lớpvoan mỏng, đôi mắt Chu Thiến như bảo thạch mà nhìn anh đầy tình yêu chứa chan khiến tim anh mềm lại
-   Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nói được rất nhiều nhưng thực sự lại phát hiện, tôi không biết nên nói gì…
Anh cầm micro nhẹ nhàng nói, giọng nói trầm ấp đầy sức hút
Khách khứa đều chăm chú lắng nghe
-   Tôi chỉ biết lúc ở bên cô ấy tôi rất vui, rất hạnh phúc,trong mắt tôi cô ấy là tuyệt vời nhất. Tôi cũng chẳng biết vì sao cô ấyhấp dẫn tôi, có đôi khi cô ấy còn làm cho tôi tức điên nhưng tôi yêu Chu Thiến như vậy. Mọi thứ của cô ấy, ánh mắt, giọng nói, nụ cười, điểm tốt cũng như điểm xấu, chỉ cần là cô ấy thì trong mắt tôi mọi thứ đều rấtđáng yêu…
Chu Thiến nhìn anh, lúc anh nói, hai mắt anh nhìn cô chăm chút, trong mắt là tình yêu sâu sắc đủ để nhấn chìm cô, mà mỗi lời anh nói lạikhiến cô vô cùng cảm động, cô cảm thấy cổ họng như bị chặn lại, sống mũi cay cay, mắt nóng bừng, nước mắt làm nhòe đi ánh nhìn của cô
MC và khán giả đều bị lời Hi Thành nói làm cho cảm động, có một số khách nữ cũng vội lấy khăn lau khóe mắt
MC mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến nói:
-   Chu tiểu thư, không giờ phải là Triệu phu nhân, chắc hẳnmọi cô gái đều muốn biết cảm nhận của cô khi được gả cho người thừa kếcủa tập đoàn Triệu thị. Cô có thể cho chúng tôi biết chứ?
Chu Thiến đón lấy micro, mỉm cười, sau đó nhẹ giọng nói:
-   Mc thân mến, anh nhầm rồi, tôi không lấy người thừa kế của Triệu thị, tôi chỉ lấy Triệu Hi Thành thôi
MC nghi hoặc hỏi lại:
-   Cái này có gì khác nhau?
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành mỉm cười thật xinh đẹp, sau đó chậm rãi nói:
-   Khác nhau chính là, bất kể Hi Thành có phải là người thừakế hay là gì gì đi nữa, với tôi mà nói, chẳng có gì khác nhau cả.
Triệu Hi Thành như chìm trong niềm hạnh phúc khó tả, anh nắm tay cô,nắm thật chặt. Với hai người lúc này có nói gì cũng là không cần thiết.
Tất cả mọi người đều bị tình cảm chân thành của bọn họ làm cho cảm động, mọi người không hẹn mà cùng vỗ tay chúc phúc hai người
Cuối cùng MC nói:
-   Giờ chúng ta mời chú rể hôn cô dâu nào!
-   Đúng rồi!
Khách mời vỗ tay nhiệt liệt
Dưới tiếng vỗ tay của mọi người, Triệu Hi Thành nhẹ nhàng vén khănvoan của Chu Thiến lên, hai người nhìn nhau chân thành, trong mắt làtình yêu ngọt ngào. Sau đó Triệu Hi Thành chậm rãi cúi đầu rồi hôn lênđôi môi đỏ mọng của cô. Chu Thiến nhắm mắt lại, lông mi khẽ run run vìhạnh phúc
Bên khách sạn cũng chọn đúng thời điểm mà bắn pháo giấy, trong tiếngnổ ầm, pháo giấy rực rỡ bắn ra đầy trời, lấp lánh dưới ánh đèn rồi bayxuống người bọn họ. Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói:
-   Anh yêu em…
Khách mời đều đứng lên nhiệt liệt vỗ tay. Chu Minh Xa đứng dưới sânkhấu, thỉnh thoảng lại lau lau khóe mắt. Đứa con gái này trước kia phảichịu bao khổ cực, cuối cùng cũng được khổ tận cam lai, về sau nhất địnhsẽ luôn được hạnh phúc. Lý Mai thấy chồng kích động thì khẽ nắm tay ôngan ủi. Mà Đông Đông thấy chị mình được hạnh phúc thì lại nhớ đến mộtngười chị khác cũng luôn yêu thương mình. Mắt cậu bé nhòe đi mà nghĩ:Chị cả nhìn thấy chị hai hạnh phúc như vậy nhất định cũng sẽ rất vui!
Sau khi làm lễ xong, Tiểu Mạt cùng Chu Thiến đi thay quần áo để đi chúc rượu.
Bộ thứ hai của Chu Thiến là bộ sườn xám màu đỏ bằng tơ lụa thêu kim tuyến, rất xinh đẹp.
Tiểu Mạt búi tóc cho cô, sau đó cài một cây trâm đính viên minh châu lớn lóe ra ánh sáng long lanh.
Thay quần áo xong, Chu Thiến và Triệu Hi Thành đi kính rượu từng bàn, tiếng chúc mừng không ngớt bên tai, vợ chồng Triệu thị cũng rất vuimừng.
Bữa tiệc này mọi người đều rất vui vẻ. Một số bạn bè chốn thươngtrường kính rượu với Hi Thành, Hi Thành tửu lượng không cao, đều phảinhờ một người đỡ rượu hộ
Tiệc cưới qua đi, Chu Thiến và Hi Thành cùng vợ chồng Triệu thị tiễnkhách. Khách khứa về hết, Triệu Hi Thành quan tâm hỏi Chu Thiến:
-   Em đã ăn gì chưa
Chu Thiến nói:
-   Em ăn rồi, còn anh, mọi người kính rượu anh nhiều, không sao chứ?
Triệu Hi Thành nói đầy ẩn ý:
-   Hôm nay anh tuyệt đối không say được
Mặt Chu Thiến đỏ lên, vội nhìn bốn phía, sau đó lườm anh đầy giận khiến Triệu Hi Thành cười lớn.
Lúc này đột nhiên có người đi vào đưa một chiếc hộp lớn cho Triệu Hi Thành nói:
-   Đây là một tiên sinh họ Kiều nhờ tôi giao cho anh
Họ Kiều? Chẳng lẽ là anh Kiều Tranh? Chu Thiến nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Triệu Hi Thành một cái, Triệu Hi Thành cùng nhìn cô nói:
-   Từ khi em đi, Kiều Tranh cũng ra nước ngoài, lâu rồi cũngchẳng có tin tức gì, nhất định là anh ấy nghe tin anh kết hôn thì mới về
Chu Thiến hỏi bồi bàn:
-   Anh ấy đi lâu chưa?
-   Chưa được bao lâu!
Triệu Hi Thành hiểu ý cô nên nói:
-   Để anh đi, giờ chắc anh ấy không biết em đâu
Anh liếc cô một cái, giọng nói có chút ghen tuông:
-   Chẳng lẽ em còn định bảo với anh ấy rằng em chính là Thiệu Lâm?
Chu Thiến cười, nói:
-   Anh nghĩ gì thế, em chỉ muốn biết bây giờ anh ấy sống thếnào thôi. Quá khứ là quá khứ, em không muốn nhắc lại nữa, anh đi với emđi, em ở bên nhìn thôi
Chuyện Chu Minh Xa tìm được con gái, những người quen hầu như đãbiết, Kiều Tranh qua mẹ mà biết tin này. Tuy rằng cô vẫn là cô nhưngtrong lòng Kiều Tranh cô chỉ là em gái của Chu Thiến mà thôi, bọn họchẳng có chút liên quan nào cả.
Triệu Hi Thành yên lòng, Thiệu Lâm và Kiều Tranh từng có tình cảm sâu đậm anh biết, nếu không vì cô mất trí nhớ thì người thất bại thảm hạituyệt đối chính là anh.
Hai người cùng đuổi theo Kiều Tranh.
Kiều Tranh mặc quần áo thoải mái, vừa nhìn đã biết là anh không địnhtham dự tiệc cưới, chỉ đến đưa quà mà thôi. Thấy bọn họ đuổi theo, KiềuTranh dừng bước, nhìn bọn họ mỉm cười, sắc mặt rất thoải mái
Khi anh nhìn thấy Chu Thiến thì thoáng sửng sốt nhưng lập tức lại bình tĩnh trở lại.
Anh nói với Triệu Hi Thành:
-   Tôi xem trên mạng thấy tin anh sắp kết hôn, vừa vặn phải về nước có chút chuyện nên đến đây xem sao
Triệu Hi Thành bắt tay chào hỏi:
-   Cảm ơn quà tặng của anh
Kiều Tranh cười đầy ấm áp:
-   Chỉ là chút lòng thành, thấy anh có thể tìm được người mình yêu, tôi mừng cho anh
Anh nhìn Chu Thiến rồi cười chào hỏi với cô.
Lúc này, ngoài đại sảnh khách sạn, một cô gái đang ngồi ở sô pha,nhìn thấy Kiều Tranh nói chuyện phiếm với hai người thì đi đến. Dángngười chuẩn, ngũ quan xinh xắn, khí chất cao ngạo, Chu Thiến biết đây là Thượng Quan Nhược Tuyết. Khi nhìn Kiều Tranh, vẻ cao ngạo trong mắt côấy lại trở thành sự dịu dàng, ấm áp.
-   Kiều Tranh, gặp bạn chưa? Giọng nói cũng rất dịu dàng.
Nhìn thấy Triệu Hi Thành, Thượng Quan Nhược Tuyết mỉm cười, vươn tay nói:
-   Triệu tiên sinh, chúc mừng anh!
Triệu Hi Thành nhìn hai người bọn họ thì đã hiểu, anh cười nói:
-    Cũng chúc mừng hai người!
Mặt Thượng Quan Nhược Tuyết ửng hồng, cô liếc mắt nhìn Kiều Tranh một cái. Kiều Tranh cũng nhìn cô rất dịu dàng rồi nói với Triệu Hi Thành:
-   Sau khi biết Thiệu Lâm qua đời, tôi mới hiểu ra, thực sựnhững gì giữa tôi và cô ấy đã sớm thành quá khứ, là tôi cố chấp khôngchịu buông tay mà thôi. Thiệu Lâm từng nói tôi nên biết quý trọng ngườitrước mặt, giờ tôi cũng đã buông tay, bắt đầu cuộc sống mới của chínhmình. Giờ thấy anh cũng vậy, tôi thực lòng thấy vui cho anh! Chắc hẳnđây cũng là điều Thiệu Lâm muốn thấy nhất!
Chu Thiến nhìn anh và Thượng Quan Nhược Tuyết rất ăn ý, ánh mắt nhìnnhau ngọt ngào, sự u buồn đã chẳng còn thì không khỏi vui mừng cho anh,cô tự trong lòng: Thiệu Lâm, nhìn thấy Kiều Tranh lại tìm được hạnhphúc, cô cũng vui đúng không?
Thượng Quan Nhược Tuyết nói:
-   Kiều Tranh, chúng ta phải đi rồi, lát nữa còn đi gặp cha nữa.
Triệu Hi Thành hỏi:
-   Vậy là chuyện vui của hai người cũng sắp rồi à?
Kiều Tranh gật đầu nói:
-   Lần này tôi về nước cũng là để bàn chuyện hôn sự với gia đình cô ấy
Chu Thiến không nhịn được mà nói:
-   Chúc mừng anh!
Kiều Tranh nhìn cô rồi cười nói:
-   Cảm ơn!
Sau đó lại quay đầu nói với Triệu Hi Thành:
-   Được rồi, tôi phải đi đây, lúc nào rảnh nói chuyện sau
Nói xong, cùng Thượng Quan Nhược Tuyết tay nắm tay rời đi.
Chu Thiến cười nhìn theo bóng bọn họ nói:
-   Có thể nhìn thấy anh ấy được hạnh phúc thật tốt biết bao!
Triệu Hi Thành nhìn cô nói:
-   Đúng vậy, thật tốt
Có thể hoàn toàn yên tâm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.