Quán coffee mới mở nằm đầu con hẻm rẽ vào khu chung cư không lúc nào vơi bớt khách, nhân viên phục vụ hoạt động hết công suất, giờ nghỉ trưa đã qua từ lâu nhưng chưa có gì bỏ vào bụng. Cô gái buộc tóc đuôi ngựa, gương mặt trái xoan thanh tú với đôi mắt hạnh đang đứng ở quầy lễ tân liên tục thở dài nhưng có khách bước vào ngay lập tức nở ra nụ cười nhiệt tình đón tiếp.
Ngoài mặt tươi cười như thế nhưng trong bụng Quế Anh thì đang mắng thầm anh trai, vừa nghỉ hè đã bắt cô đến đây làm thu ngân. Không gian quán thoáng đãng, cộng thêm vị trí thuận lợi nên khách đến rất đông. Nếu biết bận rộn đến mức không có thời gian xem tin nhắn thì cô đã nằm lì ở nhà, thà nghe bị mắng còn hơn.
Đầu giờ chiều khách mới vơi dần, mọi người chia nhau ra ăn cơm. Trong giờ làm không được sử dụng điện thoại nhưng vì anh trai là chủ quán nên Quế Anh tự dành cho mình đặc quyền riêng, cô còn đang ước mình sớm bị đuổi.
– Em ăn cơm đi, để chị đứng quầy cho.
– Thôi ạ, em hết đói rồi.
– Hôm nay khách đông thật.
– Vâng, phải đề nghị ông chủ tăng lương chị nhỉ?
– Bọn chị không dám nói rồi, trông cậy hết vào em đấy.
– Chị yên tâm, em sẽ ý kiến, kiểu gì ông chủ cũng phải tăng thôi.
Quế Anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, bụng đói cồn cào như mặt cười tươi như hoa bởi vì cô mới đọc xong tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/3112227/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.