Gia Linh như người mất hồn, thất thểu đi bộ về nhà. Cô giấu tất cả mọi người, ngay cả Quế Anh cũng chưa biết cô mang thai. Dốc lòng yêu một người, yêu một cách mù quáng cuối cùng anh ta lại chối bỏ trách nhiệm. Tim cô quặn thắt từng cơn đau đớn, tờ kết quả siêu âm giấu nhẹm trong túi xách không dám lấy ra xem.
– Cô Linh, cô sao vậy?
Người giúp việc thấy dáng vẻ khổ sở của Gia Linh vội khẩn trương hỏi nhưng cô không đáp, lảo đảo đi lên lầu. Bàn tay nhỏ nhắn run rẩy đặt lên bụng, cửa vừa đóng lại Gia Linh đã trượt dài ngồi bệt dưới sàn cắn môi, không cho tiếng khóc nghẹn ngào bật ra khỏi cổ họng. Cô chưa yêu ai bao giờ, nhưng khi gặp người đàn ông đó, trái tim cô bồi hồi thổn thức, biết thế nào là tương tư rung động. Anh ta đối xử với cô rất tốt, cho cô cảm giác yêu thương mà trước giờ cô vẫn luôn khao khát. Thế nhưng…
– Gia Linh, con làm sao thế, con mở cửa đi.
Không biết con gái bị làm sao, bà Huỳnh đứng ở ngoài đập cửa, Gia Linh đang chìm đắm trong đau khổ vội lau nước mắt, không muốn bố mẹ lo lắng cho mình nên cố lấy lại tinh thần mở cửa.
– Mẹ.
– Sao lại khóc, con…
– Con chia tay anh ta rồi.
Gia Linh ôm chầm lấy mẹ, hơi thở nhẹ nhõm của mẹ như cắt vào tim cô, ngay từ đầu nếu cô chịu nghe lời mọi người thì đâu ra nông nổi này. Thiên Bắc đang ở công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/3112215/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.