Buổi sáng ngày kế, là tháng giêng mùng một năm mới bắt đầu.
Tiêu Đạc và Đoan Vương phi dậy thật sớm sửa soạn, mặc lên triều phục lộng lẫy, ---- dù cho đêm qua phu thê nói chuyện bế tắc, rạn nứt, nhưng vẫn phải sinh hoạt qua ngày, đặc biệt hôm nay tuyệt đối không thể bỏ lỡ việc tiến cung chầu mừng.
Đoan Vương phi thấy bọn nha hoàn thay đồ cho mình, nhìn người xinh đẹp rực rỡ trong gương, chỉ cảm thấy dưới sự hoa lệ rườm rà, là một loại hiu quạnh vắng vẻ, trong lòng bất lực.
Lời nói vô tình của trượng phu đêm qua, vẫn còn rõ ràng bên tai.
"Thê tử, ta đã cho ngươi cơ hội rồi."
Ý nói, sau này cho mình địa vị chính thê và thể diện, đó là điểm mấu chốt lớn nhất của hắn. Còn muốn khôi phục cầm sắt hòa minh như lúc trước, nghĩ cùng đừng nghĩ. Hắn đã rét lạnh đối với mình, hắn đã thu hồi tình cảm, hơn nữa về sau cũng không có ý muốn cho mình lại, như thế..., tình ý của hắn là cho người nào? Biểu muội sao?
Trong lòng Đoan Vương phi cảm thấy còn khổ hơn hoàng liên, khổ đến nỗi thấy buồn nôn.
Đúng, đều do bản thân mình lúc trước đã lỡ lời.
Không nên lúc mang bệnh bị mẫu thân kích động, nghĩ muốn càng nhiều, biểu muội chẳng làm được gì mà còn xem nàng như đại địch, nghĩ nàng muốn tới tranh đoạt địa vị Vương phi của mình. Điều này cũng thôi đi, mẫu thân còn tự tiện quyết định trợ giúp, Mục ma ma chen tay vào, sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-hoang-gia/3058195/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.