Phượng Loan không muốn để ý tới Phạm Ngũ Gia, nhưng Phạm Ngũ Gia là một kẻ xoi mói, đừng nói có người cản đường hắn, cho dù không, hắn nhìn người nào không vừa mắt còn sẽ đi tới đá cho vài cái. Hôm nay đang vui vẻ hứng chí dẫn theo hai người đẹp, nói sẽ mua vòng tay vàng cho các nàng, kiếm niềm vui, hiện tại bị người làm cho mất hứng sao có thể không nổi giận?
Lúc này liền tức giận.
Cũng không chờ chưởng quầy giải thích rõ ràng, đã mắng to, "Ta xem chính là con chó mù mắt dám cản đường rồi!" Hắn cầm roi ngựa xông lên, "Vậy để ta dạy cho ngươi một bài học nhớ đời!" Bởi vì Tiêu Đạc mặc thường phục, Phượng Loan thì trang điểm xinh đẹp, hơn nữa ánh sáng trên thang lầu chiếu ngược lại, hắn vốn là không nhận ra ai.
Giơ tay hung hăng quất roi tới.
Với thân thủ của Tiêu Đạc, né tránh một phát này nhất định là không có vấn đề, nhưng..., bên cạnh còn có Kiều Kiều. Nếu hắn né, phát roi này sẽ mạnh mẽ đánh vào người Kiều Kiều, da mỏng thịt mềm, chẳng phải là trầy da tróc thịt sao? Hơn nữa, nào có đạo lý để lại nữ nhân ở phía trước, còn bản thân nam nhân làm rùa rụt đầu.
Tiêu Đạc vừa kéo Phượng Loan, sau đó tay mắt lanh lẹ bắt lấy đầu roi ngựa kia!
---- đây chính là hiểu rõ vị trí đánh người nhất.
Cho dù Tiêu Đạc đã vận nội lực, trên tay lại rắn chắc, nhưng lúc này cũng đau đến như thiêu đốt tựa như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-hoang-gia/3058164/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.