" Chờ Phượng Trắc phi sinh nhi tử?" Miêu phu nhân 'xoạt' cười, "Có nhanh cũng phải một năm nữa. Vả lại hiện nay Vương Phi đang mang thai, không chắc sẽ là nhi tử." Chọt vào nha hoàn bên người, "Ngươi yên tâm, chỉ cần không phải Phượng Trắc phi có nhi tử, Vương Phi không có nhi tử, hai người bọn họ cũng sẽ là tỷ muội tốt."
Thúy Tụ gật gật đầu, "Cũng đúng."
" Về phần Tương Trắc Phi." Miêu phu nhân bĩu môi khinh thường, "Tính tình không ra gì, tuổi còn nhỏ, của cải lại ít, còn không biết sử dụng đầu óc, có thể làm ra được gì? Đừng nhìn trong cung có Cung Tần nương nương, nhưng rốt cuộc vẫn là đang sống cùng chúng ta ở phủ Đoan Vương."
Ngụ ý, Tay Tương Cung tần không dài đến như thế.
"Đúng vậy. "Thúy Tụ đồng ý với phân tích của chủ tử, lại nói: "Hơn nữa, có được hay không còn phải xem ý tứ của Vương Gia." Rồi cảm thấy chua xót thay chủ tử, "Nam nhân ai không thích trẻ tuổi xinh đẹp? Phượng Trắc phi rất đẹp, còn là do Vương Gia tự mình cứu trở về, tất nhiên không giống với người khác." Càng nói càng thấy nản lòng, "Ngẫm lại xem, nếu Vương Gia không thích nàng ta, lúc trước khẳng định sẽ không cứu người rồi. Mà hai ngày trước Phượng Trắc phi bị bệnh, Vương Gia còn trông chừng cho nàng ta, cũng không đi nghỉ ngơi ở chỗ cơ thiếp khác, thực sự là..."
"Thôi!" Miêu phu nhân gắt một cái, "Được rồi, nhìn ngươi giống như trời sập vậy đó."
Thúy Tụ thầm nói: "Nô tỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-hoang-gia/3058124/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.