Một cô gái đang đi về phía hai người họ, dáng cao gầy, mái tóc xoăn màu vàng quyến rũ tung bay theo gió, gương mặt xinh đẹp, đôi mắt đen sáng ngời, bó hoa bách hợp trong tay hòa với sắc tráng của tuyết, rất tinh khiết.
"Thiệu tổng?" Khi chạm mặt Thiệu Tư Hữu, vẻ mặt cô gái sững sờ, vội vàng dùng tiếng Trung không quá chuẩn kinh ngạc gọi một tiếng, bước chân dồn dập lại gần.
Diệp Cẩn Niên nheo mắt ngược hướng mặt trời, người này không tính là quen nhưng cũng không quá xa lạ.
Đây là người phụ nữ kiên cường bất khuất cùng cô đấu một năm trời, cũng nhờ cô ta mà Niên Nhạc Nhạc mất mặt, bạn cùng lớp, Phi Lâm.
"Phi Lâm tiểu thư, thật là trùng hợp." Thiệu Tư Hữu đã khôi phục dáng vẻ ung dung tao nhã, nở nụ cười nhàn nhạt trên môi, chào hỏi, mặt không biến sắc nghiêng thân thể che Diệp Cẩn Niên ở sau lưng.
"Thật không nghĩ tới lại gặp Thiệu tổng ở chỗ này, đã lâu không gặp, lần trước gặp mặt có lẽ là ở học viện Y Nhĩ anh đến tìm Nhạc Nhạc. . ." Đối với lần gặp gỡ tình cờ này, hiển nhiên Phi Lâm rất xúc động, nhưng nhắc đến Niên Nhạc Nhạc, giọng nói hơi chậm lại, trong mắt xẹt qua lo lắng, : "Chuyện của Nhạc Nhạc, tôi cũng rất tiếc, nghe nói cô ấy đã được đưa về Anh. . ."
"Đúng, có ông ngoại chăm sóc, chắc chắn cô ấy sẽ mau bình phục." Thiệu Tư Hữu bình thản nói, hiển nhiên không muốn tiếp tục đề tài này, hỏi " Phi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191522/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.