Hoa văn tường vi màu vàng được chạm khắc trên chiếc cửa sắt kia, chính là dấu hiệu quen thuộc nhất của Diệp Cẩn Niên trong mấy năm qua, chỉ có điều, phàm là sản nghiệp trên danh nghĩa của gia tộc Bố Tư Nặc, bất kể là lớn hay nhỏ, bí mật hay công khai, thì đều sẽ được gắn thêm cái dấu hiệu này, dấu ấn đóa tường vi vàng của gia tộc Bố Tư Nặc.
Khi trông thấy hoa văn đại biểu quyền sở hữu này xuất hiện trên cánh cửa ở khu dân cư mà Diệp Sóc và Diệp Cẩn Nhiên đang tạm thời sinh sống, Diệp Cẩn Niên có chút ngây người, nhìn một hồi lâu.
Ở bữa tiệc tối hôm qua của nhà họ Thiệu, Diệp Cẩn Nhiên làm bạn gái Holkeri hộ tống vào, lúc bọn họ cùng đưa Sở Nhược tới bệnh viện, thái độ của hai người thể hiện ra rõ ràng đã rất thân quen, mà những điều này, Diệp Cẩn Niên có thể thẳng định, đều được phát sinh sau khi cô xảy ra tai nạn.
Cách đó không xa, Long Việt đang ngồi đợi trong xe, đối với vẻ chần chừ, hoảng thần của Diệp Cẩn Niên lúc này, cũng không hề lộ ra bất kỳ vẻ bất đắc dĩ nào, xuyên thấu qua chiếc cửa sổ thủy tinh màu nâu sẫm, Long Việt lặng lẽ nhìn bóng lưng mảnh khảnh của người thiếu nữ nhỏ xinh, bờ môi mỏng đỏ đỏ khẽ gợn lên thành hình cung nhàn nhạt, trong tròng mắt đen lành lạnh trước sau như một là ý cười chân thật.
Màn đêm buông xuống, thành phố khoác lên mình vẻ lộng lẫy của những ánh đèn noel, chiếc Ferrari
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191464/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.