Cúp điện thoại, đôi mắt Diệp Cẩn Niên hơi lạnh.
Cho dù Nam Cung Minh Húc có thật sự muốn đối phó ai, thì với tính cách củahắn, cũng sẽ không công khai khiêu khích một cách lộ liễu, trắng trợnnhư vậy, ít nhất sẽ không nhằm thẳng vào hai công ty mạnh có thế lựcngang bằng nhau trong cùng một thời điểm.
Ở thành phố Kì Lâm, thế lực có đủ khả năng ra tay cùng lúc với tập đoàn Thiệu Thị và công ty Minh Huy, gần như không tồn tại.
Trừ phi là. . .
Trong đầu Diệp Cẩn Niên chợt hiện lên một khả năng, nhưng lại nhanh chóng bị phủ định, bởi vì khả năng đó rất ít.
Bên ngoài hành lang, tiếng đàn không ra tiếng đàn vẫn không ngừng vọng ratừ trong phòng đàn, tiểu tổ tông nhà họ Thiệu dùng phương pháp này đểphát tiết, làm không biết mệt mỏi, cũng vô tình làm tàn phá lỗ tai củanhững người trong biệt thự.
Diệp Cẩn Niên vốn định hỏi qua ý kiến của Thiệu Tư Hữu một chút, dù sao chuyện này cũng đã ảnh hưởng đếnThiệu Thị, lại phát hiện ra, Thiệu Tư Hữu đã ngủ thiếp đi trên chiếc ghế da trong thư phòng.
Ánh nắng buổi sáng xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, chiếu lên sườn mặt nhu hòa của anh, đôi mắt khép kín che đi ánhmắt dịu dàng ấm áp. Hai hàng lông mày hơi nhíu lại, bờ môi mỏng khẽ nhấp nhấp, đều tỏ rõ sự mệt mỏi của anh.
Diệp Cẩn Niên nhớ là, mặc dù ngày nào Thiệu Tư Hữu cũng dậy sớm đi làm, nhưng anh lại thường xuyênlàm việc đến tận đêm khuya,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191447/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.