"Niên Nhạc Nhạc!"
Một tiếng rống hung bạo vang vọng trong phòng.
Diệp Cẩn Niên chun cái mũi nhỏ lại có chút bất đắc dĩ, cô xin thề, cô thật sự không phải là cố ý, nhưng trước bộ dạng hận không thể ăn tươi nuốt sống được mình của Quý Thừa Hi, cô cảm thấy mình không cần phải giải thích nữa.
"Ảnh, dạy dỗ cô ta cho tôi!" Hoàn toàn bị vết máu ở trên đầu ngón tay vừa lau phải làm cho kích động, Quý Thừa Hi ra lệnh cho ‘Ảnh’ đang đứng yên chờ chỉ thị do tình huống đột ngột phát sinh, trong mắt hắn tràn đầy lửa giận thiêu đốt.
"Hi, em lại quấy rối nữa."
Lúc này, cánh cửa bị đẩy ra từ bên ngoài, một bóng dáng có vẻ hơi gầy yếu từ từ đi vào, lông mày nhíu lại, trong giọng nói lành lạnh lộ ra vẻ khoan dung không rõ rệt.
Vẻ tàn khốc trên gương mặt Quý Thừa Hi lập tức biến mất, bàn tay hắn che bên má bị thương, buồn bực kêu: "Anh."
Hoàn toàn không còn thấy vẻ kiêu căng, phách lối vừa rồi, quả thật là, trông còn ngoan ngoãn hơn cả Diệp Cẩn Niên khi ở trước mặt Thiệu Tư Hữu.
"Thật xin lỗi, Niên tiểu thư." Trên người Long Việt vẫn là bộ đồ thoải mái màu đen như trước, khuôn mặt trắng bệch mang theo vẻ áy náy chân thành, gật đầu với Diệp Cẩn Niên, con ngươi quét qua khuôn mặt bị thương của Quý Thừa Hi, ánh mắt hơi trầm xuống, lên tiếng nói: "Đi ra ngoài xử lý đi."
Quý Thừa Hi có chút không cam lòng trừng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191420/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.