Năm nay, thành phố Kì Lâm tuyết rơi sớm hơn những năm trước rất nhiều, trên cành cây, những chiếc lá xơ xác tuyết vẫn chưa hoàn toàn tan hết, đều đã bị phủ màu bạc.
Nhiệt độ giảm đột ngột, rất nhiều học sinh vì vậy mà bị ốm, Diệp Cẩn Niên cũng mượn cơ hội này xin nghỉ dài hạn ở nhà tránh hạn.
Lò sưởi trong trường khác với nệm êm, Diệp Cẩn Niên đặt laptop trên đầu gối, ngón tay gõ linh hoạt trên bàn phím, cách đó không xa, Thiệu Tư Hữu đang ngồi trên ghế sofa, trên người là bộ quần áo mặc ở nhà màu sáng, ánh mắt đặt chuyên chú vào tập tài liệu trên tay, trong căn phòng rất yên tĩnh, chỉ còn tiếng gõ bàn phím lách cách cùng với tiếng lật giấy loạt soạt thi thoảng vang lên.
Qua 12 giờ, ánh mặt trời chiếu rọi vào trong sân vẫn chưa làm tan hết tuyết, trên sân phủ lớp tuyết lưa thưa, Diệp Cẩn Niên gõ xong chữ cuối cùng, xoay xoay cái cổ cứng ngắc, ánh mắt nhìn xuyên qua chiếc cửa sổ sát đất ra ngoài, mắt híp lại.
"Mệt hả?"
Cùng lúc đó, Thiệu Tư Hữu cũng ngẩng đầu lên, giọng nói vui vẻ, thanh nhuận vang lên.
"Hơi hơi." Bận rộn cả buổi sáng đương nhiên là mệt rồi, Diệp Cẩn Niên gập laptop lại đi tới ngồi xuống ghế sofa, chớp chớp đôi mắt có chút gượng gạo. Đều là làm việc cả buổi sáng, nhưng tinh thần của Thiệu Tư Hữu vẫn vô cùng tốt, không nhìn thấy một chút nào vẻ mệt mỏi.
"Nếu như cảm thấy buồn chán, hai ngày nữa trường Y Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191411/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.