Phong Diệp Chương không hề biết những suy nghĩ trong lòng Cố Tuyết Trinh.
Anh cúi đầu, cẩn thận thay thuốc cho Cố Tuyết Trinh, lúc này mới ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt phức tạp của Cố Tuyết Trinh.
“Em đang nghĩ gì thế?”
Trong lòng anh thắc mắc, không hiểu vì sao Cố Tuyết Trinh lại nhìn anh bằng ánh mắt như vậy.
Cố Tuyết Trinh nghe thấy giọng nói của anh, thấy không biết anh đã ngẩng đầu lên từ lúc nào, hoảng loạn cụp mắt xuống, nói: “Không nghĩ gì cả.”
“Hử?”
Rõ ràng Phong Diệp Chương không tin, ánh mắt xa xăm chăm chú nhìn Cố Tuyết Trinh, hừ mũi.
Trái tim Cố Tuyết Trinh run lên, mím môi, nói: “Em đang nghĩ, vì sao anh lại đối xử với em tốt như thế?”
Cô nói, mang theo chút mong chờ nhìn Phong Diệp Chương.
Phong Diệp Chương nghe thấy lời này, hiển nhiên cũng sững sờ.
Anh nhìn vào đôi mắt sáng trong của Cố Tuyết Trinh, trong đầu nghĩ lại một loạt những chuyện xảy ra mấy ngày gần đây, cả người cứng ngắc.
Lúc này anh mới phát hiện, thái độ mà anh dành cho Cố Tuyết Trinh đã khác đi rất nhiều.
Anh hơi nhíu mày, nhất thời không biết vì sao lại như thế, có lẽ là vì cô là vợ của anh.
Dường như đã nghĩ thông suốt, anh nhìn Cố Tuyết Trinh, khẽ nói: “Em là vợ của tôi, đương nhiên là tôi phải đối xử tốt với em.”
Nói xong, anh nhìn qua đồng hồ, nói: “Không còn sớm nữa, đám người quản gia đã bày xong bữa tối rồi, chúng ta xuống ăn thôi.”
Anh nói rồi làm tư thế đỡ Cố Tuyết Trinh xuống giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813053/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.