Cố Tuyết Trinh nhìn chằm chằm dòng chữ này, lửa giận ngập trời.
“Cố Hải Sâm! Sao ông dám?”
Cô cắn chặt răng rít lên, đồng thời gọi điện cho Cố Hải Sâm.
Nhưng cứ bị từ chối cuộc gọi mãi.
Cố Tuyết Trình thấy vậy, dứt khoát từ bỏ việc gọi điện, trực tiếp đi thẳng tới tập đoàn Cố Thị.
“Cô cả!”
Nhân viên lễ tân thấy Cố Tuyết Trinh, không hề nhận ra đây không phải là Cố Tuyết Trâm thật, cũng kính chào.
Căn bản Cố Tuyết Trinh không có tâm tình trả lời, tức giận xông tới văn phòng chủ tịch tập đoàn.
“Cố Hải Sâm!”
Cô đẩy mạnh cửa đi vào, thấy trong phòng không chỉ có Cố Hải Sâm mà còn có vài lãnh đạo cao tầng.
Bọn họ thấy Cố Tuyết Trinh, đều tưởng nhầm là Cố Tuyết Trâm, đồng loạt cung kính đứng lên.
“Cô cả.”
Đồng thời bọn họ cũng hơi nghi hoặc, cẩn thận nhìn ba con hai người.
Không phải chủ tịch cực kỳ thương con gái sao?
Sao hôm nay thấy dáng vẻ cô cả như thể hận không thể ăn tươi nuốt sống chủ tịch vậy?
Đương nhiên Cố Hải Sâm để ý thấy những hành động nhỏ này của bọn họ, sa sầm mặt mày, trầm giọng nói: “Các người ra ngoài trước đi.”
Đám lãnh đạo cao tầng như vậy, quay mặt nhìn nhau, gật đầu rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi, cả văn phòng chỉ còn sót lại ba con hai người.
Cố Tuyết Trinh còn chưa mở lời, Cố Hải Sâm đã gầm lên trước: “Cố Tuyết Trinh, giáo dưỡng của cô đâu, ai cho phép cô đến công ty hô to gọi nhỏ với tôi? Ra cái thể thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813049/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.