Cố Tuyết Trinh thấy ông ta dùng mẹ cô uy hiếp, bỗng phẫn nộ.
“Cố Hải Sâm, ông đừng quá đáng!”
Cô nghiến răng gắt lên, nhưng Cố Hải Sâm căn bản không thèm để ý cô, trực tiếp cúp máy.
Phong Diệp Chương đi đến ngoài cửa, vừa hay nghe thấy tiếng gắt này thì không khỏi ngạc nhiên.
Dù sao tin tức bên ngoài Cố Hải Sâm vô cùng cưng cô con gái này, cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, nhưng bây giờ Cố Tuyết Trâm vậy mà gọi cả họ lẫn tên của ba cô.
Hơn nữa giọng điệu vô cùng tức giận, chuyện này là sao đây?
Nhất thời, trong lòng anh có vô số nghi hoặc, cộng thêm trước đó vốn có phát giác, lúc này kết hợp lại khiến anh nhíu mày.
Đặc biệt là anh còn nhớ tới sự khác lạ hai ngày nay của Cố Tuyết Trinh, cảm thấy anh lần đầu tiên không nhìn thấu người phụ nữ này.
Anh nghĩ tới đây, ánh mắt phức tạp nhìn căn phòng trước mặt.
Trong phòng, Cố Tuyết Trinh không hề biết Phong Diệp Chương ở bên ngoài.
Cô cầm chiếc điện thoại đã ngắt kết nối, lồng ngực phập phồng, có thể thấy cô tức giận như thế nào.
Nhưng cô không thể không quan tâm lời cảnh cáo của Cố Hải Sâm được, nhưng bây giờ muốn cô đưa ra điều kiện này với Phong Diệp Chương, cũng không dễ dàng.
Bỗng nhiên đầu cô dựa vào lưng ghế, không biết nên làm như thế nào.
Mà Phong Diệp Chương đợi nửa ngày, thấy trong phòng không có bất cứ động tĩnh gì khác, đáy mắt lóe lên rồi rời khỏi.
Mặc kệ nói thế nào, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813045/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.