Hai ngày tiếp theo trời yên biển lặng.
Bởi vì Cố Tuyết Trinh không muốn tổ chức sinh nhật, việc này cũng không đặt ở trong lòng, thêm vào đó công ty có nhiều việc, rất nhanh liền quên mất.
Hôm nay trong lúc cô đang chuẩn bị tan làm trở về, lại nhận được điện thoại của Cố Hải Sâm kêu cô đi qua đó gặp ông ta.
Trong lòng của Cố Tuyết Trinh thì không muốn gặp, nhưng mà trở ngại hợp đồng trước đó, cô cũng chỉ có thể đi.
“Có chuyện gì vậy?”
Cô đi đến quán cà phê đã hẹn, trực tiếp ngồi xuống, cũng không chào hỏi mà đi thẳng vào vấn đề.
Cố Hải Sâm nhìn thái độ này của cô, nhíu mày lại.
“Cô đây là có thái độ gì hả, nhìn thấy người khác cũng không biết chào hỏi à?”
Ông ta bày ra tư thế của người lớn trong nhà muốn răng dạy, Cố Tuyết Trinh không kiên nhẫn ngắt lời.
“Nếu như ông gọi tôi đến đây chính là vì để giáo huấn tôi, vậy thì xin lỗi, tôi không có nhiều thời gian như vậy.”
Cô nói xong thì giả vờ muốn đứng dậy rời đi.
Cố Hải Sâm tức giận đến không chịu được: “Đứng lại!”
Cố Tuyết Trinh dừng lại, ngướng mày nhìn ông ta: “Ông Cố muốn nói gì à?”
Cố Hải Sâm buồn bực nghĩ đến chuyện tiếp theo, cũng chỉ có thể cố gắng nhịn xuống.
“Ngồi xuống đi.”
Ông ta lạnh lùng nhìn Cố Tuyết Trinh, ra lệnh.
Cố Tuyết Trinh cũng không chống đối, nghe lời mà ngồi xuống.
Dù sao thì xích mích với nhau cũng không thoải mái, người chịu thiệt chính là cô.
“Nói đi, tìm tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813004/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.