Mười một giờ đêm, sau khi Phong Diệp Chương đưa Mộ Triều Ca về phòng, thì rời khỏi nhà chính quay về tân phòng.
Anh tưởng rằng Cố Tuyết Trinh đã nghỉ ngơi, động tác đi vào không khỏi nhẹ nhàng.
Ai ngờ vừa vào phòng, anh lại nhìn thấy một bóng dáng nằm sấp trên bàn làm việc.
Ngọn đèn sáng chiếu vào trên người cô, có vẻ cơ thể cô vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn.
Anh cẩn thận đi qua, thấy gương mặt ngủ như trẻ con của cô, đáy mắt hiện lên sự ôn nhu.
Bởi vì anh hiểu lầm Cố Tuyết Trinh là đang chờ anh, lại không cẩn thận ngủ mất.
Nghĩ như vậy, anh cúi người cẩn thận bế người lên.
Cũng không quan tâm anh cẩn thận thế nào, Cố Tuyết Trinh vẫn bị đánh thức.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt anh tuấn gần trong gang tấc, trong đầu hỗn độn, vô thức hỏi: “Về rồi?”
“Ừm, về rồi, em ngủ tiếp đi.”
Phong Diệp Chương dỗ nhẹ cô.
Cố Tuyết Trinh mơ màng gật đầu, chủ động ôm cổ anh tựa vào ngực anh, càng vô thức thân mật cọ xát rồi chìm vào giấc ngủ.
Phong Diệp Chương nhìn cô ngoan ngoãn rút vào trong lòng mình, trong lòng đã sớm mềm mại.
Anh cẩn thận thả Cố Tuyết Trinh lên giường gỗ bên cạnh, sau đó tự mình thay quần áo ngủ lên giường, vô cùng tự nhiên ôm Cố Tuyết Trinh ngủ.
Trong bóng đêm, thân hình hai người lại hài hòa như vậy.
…
Sáng sớm hôm sau, Cố Tuyết Trinh tỉnh lại, nhìn gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết bên cạnh, dù là đã gặp vô số lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812994/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.