Cố Tuyết Trinh nghe thấy lời này, giận đến mức cả người run rẩy.
“Cố Hải Sâm, ông mỗi lần ngoại trừ lấy mẹ tôi ra để uy hiếp, có thể có gì mới mẻ hơn không?”
Cô lạnh lùng trách mắng, Cố Hải Sâm cười lạnh.
“Bởi vì cái này có tác dụng với cô nhất, tôi hỏi cô một lần nữa, cô giúp hay là không giúp?”
Cố Tuyết Trinh nghiến răng: “Tôi ban đầu rõ ràng đã cảnh cáo ông, đừng lấy sản phẩm kém chất lượng tới lừa gạt, là ông cố ý như vậy, bây giờ xảy ra chuyện, ông chỉ biết đến tìm tôi.”
Cô nói xong, hung hăng hít một hơi, cũng không cho Cố Hải Sâm cơ hội mở miệng, tiếp tục nói: “Được, cho dù tôi có bản lĩnh thuyết phục Phong Diệp Chương không truy cứu, vậy tôi cũng không có bản lĩnh thuyết phục cổ đông trong công ty! Ông phải biết lần này công ty tổn thất mấy chục tỷ, các cổ đông không thể nào không hỏi tới!”
“Cho nên ý của cô vẫn là không giúp?”
Cố Hải Sâm căn bản không quan tâm lời nói trước đó của cô, sự chú ý chỉ ở chỗ cô giúp và không giúp.
“Cái này căn bản không phải vấn đề tôi có giúp hay không, mà là tôi căn bản không làm được!”
Cố Tuyết Trinh nói thẳng, mà lời cô nói cũng là sự thật.
Suy cho cùng cô chỉ là một thiết kế nhỏ bé trong công ty chi nhánh của Phong thị, căn bản không có năng lực rung chuyển quyết định của công ty.
Nhưng Cố Hải Sâm không cho là như vậy, ông cảm thấy Cố Tuyết Trinh là quyết tâm muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812953/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.