Cố Tuyết Trinh hung hãn trợn mắt nhìn anh, cầm đôi đũa trên bàn lên rồi vùi đầu và cơm, cứ như muốn mượn hành động này để che đi việc mình đỏ mặt.
Nào ngờ, cho dù cô đã che mặt nhưng đôi tai ửng đỏ vẫn bán đứng cô.
“Đừng ăn mỗi cơm, người không biết còn tưởng tôi ngược đãi em.”
Phong Diệp Chương nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô lại không khỏi trêu chọc thêm nói: “Hơn nữa, nếu em gầy đi, vốn dĩ đã không có bao nhiêu thịt thà rồi, ôm càng không thoải mái!”
Khi anh nói ra câu cuối cùng, đầu Cố Tuyết Trinh bùng nổ, đôi gò má càng nóng bừng.
“Phong Diệp Chương, anh giở trò lưu manh!”
Cô nghiến răng nghiến lợi nói, Phong Diệp Chương vội vàng gắp một đũa thức ăn, vỗ về nói: “Được rồi, không ầm ĩ, ăn cơm đi!”
Cố Tuyết Trinh nhìn thịt trong chén, hừ lạnh.
Cô nhanh chóng ăn cơm xong, cũng không cho Phong Diệp Chương cơ hội từ chối, để lại một câu rồi rời đi.
“Em ăn no rồi, trong nhà còn có đồ thiết kế cần chuẩn bị, đi trước đây.”
Phong Diệp Chương nhìn bóng lưng thở nặng nề của cô, không khỏi cười thành tiếng.
Rồi ánh mắt hướng tới chỗ Cố Tuyết Trinh vừa ngồi, phát hiện ở trên còn có đồ của cô gái đó.
“Cô gái này đúng là quên trước quên sau.”
Anh lẩm bẩm, cầm điện thoại trên sofa rồi đi ra ngoài.
Cố Tuyết Trinh cũng không biết Phong Diệp Chương đuổi theo.
Sau khi cô xuống lầu, không ngờ lại gặp phải Cố Hải Sâm hung hăng đi tới.
Mà cô cũng đoán được nguyên nhân lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812950/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.