Sau khi Cố Tuyết Trinh và Phong Thiên Nho rời đi, Cố Hải Sâm cũng tìm cớ rời đi.
Nhất thời, trong phòng khách chỉ còn lại bà Phong và Phong Thuỳ Bích.
Bà Phong tức giận không thôi, bà nhìn Phong Thuỳ Bích ngồi bên cạnh thì khó chịu nói: “Cô làm sao vậy, không phải nói không có sơ hở gì ư?”
Phong Thuỳ Bích bị mắng lập tức tủi thân.
“Vốn là không có sơ hở gì nhưng ai biết Cố Tuyết Trâm lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy từ khi nào chứ?”
Cô ta bất mãn phản bác lại: “Hơn nữa chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi, còn chẳng phải là vì giúp chị đấy à, e là bây giờ Diệp Chương cũng giận người cô út là tôi rồi ấy chứ, thế mà bây giờ chị còn trách tôi.”
Bà Phong nghe lời cô ta nói xong thì lại nghĩ đến thái độ của con trai mình, bà thật sự mệt mỏi, đầu đau như muốn nứt ra.
“Thôi bỏ đi, cô đi về đi.”
Phong Thuỳ Bích xị mặt ra về.
Sau khi cô ta đi, bà Phong ngồi trên ghế sofa cau chặt lông mày.
Không thể nhanh chóng xua đuổi được tiện nhân Cố Tuyết Trâm trong chốc lát, cũng không biết phải ăn nói thế nào với nhà họ Lục.
Nghĩ đến những điều này, trán bà lại đau đến nổi gân xanh.
“Bà chủ, bà vẫn đang nghĩ đến chuyện tối qua sao?”
Lúc này, thím Vương đi tới.
Bà ấy là bạn tâm giao bên cạnh bà Phong nên cũng biết những chuyện đã xảy ra tối qua.
“Ừm.”
Bà Phong nhìn bà ấy, cũng không biết có phải cần một người để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812937/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.