Cố Tuyết Trinh nghe Cố Hải Sâm nói như vậy, sự tức giận trong lồng ngực không thể nào kìm nén được.
Không nói đến việc cô là người bị hại trong chuyện này, cho dù cô có dính líu trong đó cũng là do bị ép buộc!
“Không buông tha cho tôi? Cố Hải Sâm, bất công cũng không thể bất công như ông, ông nghĩ tôi muốn chuốc lấy những việc rắc rối này sao? Có phải ông đã quên, những người này đều là do Cố Tuyết Trâm trêu chọc, các người thì tốt rồi, cô ta đi thẳng một mạch, ông đem cục diện rối rắm ném cho tôi thu dọn, sao ông không đi trách cứ con gái ngoan của ông, thủy tính dương hoa, như một con bướm vây quanh mấy người đàn ông!”
“Cố Tuyết Trinh!”
Cố Hải Sâm nghe thấy cô nói xấu Cố Tuyết Trâm, vốn đã tức giận, lần nữa phẫn nộ quát lớn.
“Không cần gào lên, tôi nghe được!”
Cũng là vò đã mẻ không sợ rơi, Cố Tuyết Trinh thay đổi dáng vẻ kiêng kỵ trước đó ở trước mặt Cố Hải Sâm, cười lạnh nói: “Ngoài ra, là Tần Bắc Quyền kia quấn quít chặt lấy theo đuổi tôi không buông, muốn cùng Cố Tuyết Trâm nối lại tình cũ, ông còn có mặt mũi trách cứ tôi, lúc trước trong hiệp ước chúng ta đã nói không bao gồm việc thu dọn cục diện rối rắm cho Cố Tuyết Trâm!”
“…”
Cố Hải Sâm bị cô cướp lời, một lúc lâu sau cũng không nói ra lời, chỉ nghe thấy tiếng nghiến răng ở đầu dây bên kia.
“Cố Tuyết Trinh, đây là thái độ của cô khi nói chuyện với tôi sao? Đừng quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812935/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.