Cố Tuyết Trinh nghe thấy cô ta uy hiếp thì sao lại không biết cô ta lại định đi kiện cáo được.
“Lục Kim Yến, sao cô như trẻ con vậy, đánh không lại thì về nhà mách bố mẹ, có biết xấu hổ không thế?” Cô mỉa mai, làm sắc mặt của Lục Kim Yến lại rất khó coi.
Nhưng vẫn còn chưa xong: “Hơn nữa, có một điều hình như em Kim Yến không hiểu thì phải, đây là nhà họ Phong, tôi là mợ chủ nhà họ Phong, còn cô, chẳng qua chỉ là làm khách ở đây, còn muốn tìm người để trút giận, e là tìm sai chỗ rồi đấy, hoặc có thể nói, nhiều lần như vậy rồi, em Kim Yến đây vẫn chưa nhận đủ những lời dạy bảo đúng không?”
Cố Tuyết Trinh nói xong thì thấy Lục Kim Yến toàn thân run rẩy, cô khẽ bật cười rồi lướt qua người cô ta bỏ đi.
Lục Kim Yến tất nhiên là thấy được sự khinh thường trong ánh mắt của cô, cô ta nghiến răng trừng mắt nhìn bóng lưng của cô rời khỏi.
“Cố Tuyết Trâm, cô cứ đợi đi, tôi nhất định sẽ không để cô sống yên ổn đâu!”
Cố Tuyết Trinh không hề biết sau khi cô đi rồi, sự căm hận của Lục Kim Yến đối với cô đã đạt đến mức nào.
Cô vừa vào công ty thì ngay lập tức đã bắt tay vào làm việc.
Đến chiều, trợ lý bên cạnh Lục Kim Yến thông báo đến tham dự cuộc họp khẩn, mọi người đều dừng việc vàng của mình lại đi vào phòng họp.
Cố Tuyết Trinh vừa đi vào phòng họp thì cảm nhận được có một ánh mắt sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812897/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.